Thứ Tư, 12 tháng 3, 2014

TÌNH THƠ - HOÀNG LỘC

ta có một đời yêu thương khổ thiệt
yêu cô nào cũng xách bỏ vào thơ
lúc ngồi buồn, lại giở thơ ra đọc
là lúc cô nào cũng đã thành xưa

đã rất xưa mà ai cũng đẹp
mới biết trang thơ có trái tim hồng
mới biết chính ta cạn cùng nước mắt
khi các cô dần khăn gói qua sông

đời tình ta chẳng khác gì đám cúng
những mâm đầy (thịnh soạn và lễ nghi)
lo cúi lạy, lòng thành, ta khấn tụng
vừa ngẩng đầu, thiên hạ đã bưng đi

nên cả đời chỉ yêu hương yêu khói
mối tình nào cũng nhất định không vui
quá thất bát, ta tự mình chửi rủa:
ăn thứ chi mà ngu ác rứa trời!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét