Bậu về cũng chắc về luôn
Để khăn chéo lại, luỵ tuôn em chùi (*)
Lẽ ra em đã quên người
Nếu mưa không đổ ngậm ngùi ngoài hiên
Chiều chưa đi, sợi ưu phiền
Sợi trên mái ngói, sợi nghiêng góc vườn
Người về, em biết về luôn,
Chỉ tại mưa, nên em buồn đó thôi
Người về bóng vỡ làm đôi
Hai bàn tay rỗng, tình phôi phai rồi
Người về, còn lại em thôi
Đôi con mắt dõi bóng rơi cuối đèo
Người về thuận mái xuôi chèo
Câu thơ ở lại giữa chiều xót xa.
Để khăn chéo lại, luỵ tuôn em chùi (*)
Lẽ ra em đã quên người
Nếu mưa không đổ ngậm ngùi ngoài hiên
Chiều chưa đi, sợi ưu phiền
Sợi trên mái ngói, sợi nghiêng góc vườn
Người về, em biết về luôn,
Chỉ tại mưa, nên em buồn đó thôi
Người về bóng vỡ làm đôi
Hai bàn tay rỗng, tình phôi phai rồi
Người về, còn lại em thôi
Đôi con mắt dõi bóng rơi cuối đèo
Người về thuận mái xuôi chèo
Câu thơ ở lại giữa chiều xót xa.
HOÀNG NGA
(*)Ca dao.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét