Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014

HẠ XƯA - TRẦM MẶC

Hạ xưa nắng cháy anh ghé thăm
Phượng hồng đỏ rực thiếu bóng râm
Mà sao em thấy lòng mát lạ
Tưởng như gió mát những đêm rằm

Hoa học trò ngày ấy tặng nhau
Cho ai vẫn giữ trọn gam màu
Giờ nghe thấm thía phiên khúc nhạc
Giọng ve ngân mãi phối âm sầu

Thôi về gom nhặt hạt cô liêu
Để nghe xa xót những sớm chiều
Để riêng lặng lẽ miền cô tịch
Để nhớ buổi đầu những dấu yêu
                      

Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2014

KHI MÙA TÌNH ĐÃ QUA - HOÀNG LỘC



https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTz1LPWhkLzGcnou9esAal5z4j_tbmODdyLo2VHIcZVMQK065e06Q
chẳng còn em ở bên sông
chẳng còn ai để xin đừng đợi tôi
tôi đi không thể về rồi
thuyền xưa độc mộc từng trôi một mình....

đã qua thôi cả mùa tình
cây hoàng lan nọ không đành trổ bông
dĩ nhiên tôi để trong lòng
điều riêng khó nói cho cùng em nghe

đông xuân nay lại xuân hè
gặt thêm mỗi vụ chia lìa còn tươi
nợ kia không thể đền bồi
kể như thất bát do trời hại nhau...

28-5-2014

Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

THEO GIÓ PHƯƠNG XA - HẠ NHIÊN THẢO

Một ngày...
Ngày bỗng nhiên nắng ngọt 
Nắng tràn qua khung cửa
Và những nụ hồng rơi trên tóc em
...Rơi vào tim anh
Ngày em thả mình phiêu du trên thảm cỏ xanh
Trong giấc mơ miền nguyên thảo
Ngày...
Khởi đầu cho một sáng trong veo
Em không muốn biết
Cuộn mình trong chăn, bướng bỉnh
Bản năng tự vệ của em mà anh phải chấp nhận

Thành phố nơi đây
 Vẫn sương mù, vẫn thềm rêu phủ
Vẫn dịu dàng hòa vào những cơn mưa buồn tênh
Một cơn mưa, hai cơn mưa
Và mỗi cơn mưa...
Đều có những ngôn từ ấm áp yêu thương
Ừ! Em là cô công chúa trong tranh đi lạc
Rồi tình cờ trú ngụ trong trái tim phiền muộn của anh
Bây giờ trời đã cuối thu
Những cơn mưa muộn, những tiếng lá khô xao xác
Anh, với những lý do riêng
Mà biết đâu chừng cũng sẽ là mãi mãi
Vậy mà sao, bỗng thấy bây chừ như quá xa xăm
Hay chỉ là ảo ảnh của một cuộc hẹn hò
Với những vì sao xa hun hút...

Em
Hoang tưởng một buổi chiều hoàng hôn thật tím
Như cơn gió phương Nam trôi lang thang
Như bàn tay anh ngoan mềm mượt
Tháng mười không heo may, không lời hò hẹn
Trời chợt mưa miên man ảnh hưởng từ siêu bão
Giọt nắng muộn, đậu trên mái ngói rêu xanh
Và đêm thành phố anh
Mảnh trăng chao nghiêng yếu ớt
Như những vướng víu nghiệt ngã đời thường
Để rồi yêu thương, để rồi xô dạt
Có phải cuộc đời chỉ là cuộc mộng 
Lơ lửng thôi miên
Và hoàng hôn xa đã khuất bóng em rồi.

Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

THƠ LỤC BÁT TRẦN VẠN GIÃ



CỎ MAY
Thưa rằng người đã lấy chồng
Chút trinh nử có thật lòng gió bay
Những đồi sương trắng cỏ may
Những chiều cô tịch những ngày phôi pha
Tôi về nhìn nắng chiều tà
Cỏ may trầm cảm chắc là buồn thiu
Tôi về xót tiếng chim kêu
Cỏ may đan kín dấu Kiều ngày xưa
Đong đưa sợi nhớ đong đưa
Cỏ may ơi cỏ buồn chưa một đời.





KHÓI CHIẾU
Tôi đi theo ngọn gió chiều
Thả hồn theo những cánh diều bay bay
Đã từng lạc bước cơn say
Bạc màu tóc bởi đắng cay cuộc đời

Chiều nay khói chạm vai gầy
Thời gian ơi đã vơi đầy xót xa
Thì ra trong cỏi người ta
Ví như ngọn khói bay qua cuộc đời

Dù sao khói đã không lời
Còn tôi thì đã chơi vơi vì tình
Khói bay qua núi Thập Thình
Tiếng đò ai gọi giật mình chiều hôm .


EM VỀ CHÂU ĐỐC

Em về cố xứ chi lâu
Đến mùa nước nổi qua cầu được không?
Phương Nam mây trắng phiêu bồng
Nhớ ơi ngọn khói trên đồng chiều xa
Bồng bềnh sông nước bao la
Giữa hoàng hôn gió bay qua cuộc đời
Áo cơm từng đã một thời
Ba chìm bảy nổi trong đời hai ta
Em chân quê áo bà ba
Tình ơi Châu Đốc thật thà như xưa

Miền Trung tháng tám mùa mưa
Câu thơ cháy bỏng sao chưa trở về
Em đi bếp lạnh. Ngoài đê
Nửa khuya cuốc gọi tái tê tiếng buồn.
TRẦN VẠN GIÃ


Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014

KÝ ỨC MỘT DÒNG SÔNG - DIÊN NGHỊ

Trở lại bên sông
Nghiêng mình soi gương nước
Vẹn nguyên tình sau trước
Sao lạ tướng lạ hình
Trường giang vẫn lênh đênh
Gió ru lời cố xứ
Ta sang sông
Còn đây quán nghèo, bến cũ
Lắng đọng âm hao
Trầm tích thẳm sâu
Quê hương, ly loạn, biển dâu
Nhân gian đầm đìa nước mắt
Chuyện kẻ còn, người mất 
Khoang thuyền trĩu nặng nỗi đau đời!
Bờ sông mấy bận lở, bồi
Thời xa nào, em làm con thuyền trôi
Anh làm bến đợi
Thời xa nào, thả lá thay thuyền
Theo dòng xuôi, tìm kiếm lương duyên
Nơi đâu bến trong
Nơi nào bến đục
Cho em cam phận má hồng
Người vẫn đầu sông
Kẻ cuối nguồn sông
Lý Bạch ôm trăng chìm đáy nước
Thiếu phụ cầm duyên, chờ chồng xa khuất
Mỗi hoàng hôn đứng ngóng cánh buồm về
Chuyện ngư ông và con cá diệu kỳ
Lao xao sóng, thời gian xô giạt
Lốm đốm trời sao
Âm hao man mác
Vẳng bên kia sông, vọng tiếng gọi đò…

DIÊN NGHỊ

Thứ Hai, 26 tháng 5, 2014

ĐỌC BÀI THƠ TÌNH CỦA BẠN TRONG THƯ VIỆN - NGUYỄN MIÊN THẢO


Tưởng nhớ Nhà thơ Trầm Kha Nguyễn văn Đồng hy
sinh năm 1974 ở Hoàng Sa
 
Ngồi đọc bài thơ tình của mày trong thư viện
Nỗi buồn xưa hóa đá nửa đời tôi (1)
Dấu vết (2) nào còn in trên sóng biển
Mày đi rồi từ thuở tuổi hai mươi
 
Mày ra đi trên con thuyền Tổ quốc
Mày hy sinh hơn cả anh hùng
Quân xâm lược thời nào chẳng có
Từ Trường Sa -phút cuối cùng-mày mơ một dòng sông
 
Dòng sông Hương mấy mươi năm vẫn đợi mày về
Người con gái vẫn đang ngồi xỏa tóc
Người mẹ hiền vẫn mong ngày sum họp
Sao mày đi biền biệt không về
 
Vườn đã cũ chim muôn về họp tổ
hót rất buồn đón những sáng thu phai(3)
Khu vườn cũ vẫn in hình bóng mẹ
Chim vẫn đi về ,mày đang ở nơi đâu
 
Tao đã khóc viết bài thơ tiễn biệt
Hơn ba mươi năm không bến không bờ
Phút cuối cùng mày đứng chào Tổ quốc
Tao chạnh lòng viết lại mấy vần thơ
 
Rằm tháng Bảy-Mậu Tý-2008
(1),(2) thơ của Trầm Kha
(3) nhan đề bài thơ