Thứ Sáu, 27 tháng 2, 2015

NHÀ THƠ LÊ VĂN NGĂN ĐÃ RA ĐI

VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC
 NHÀ THƠ LÊ VĂN NGĂN 
ĐÃ QUA ĐỜI TẠI QUY NHƠN.
HƯỞNG THỌ 73 TUỔI
THÀNH TÂM CHIA BUỒN CÙNG CHỊ HẠNH PHƯỚC VÀ HAI CHÁU
CẦU NGUYỆN NHÀ THƠ THANH THẢN RONG CHƠI CÕI KHÁC

nguyễn văn trai, viêm tịnh, nguyễn miên thảo, từ hoài tấn, phạm tấn hầu, thái nguyên hạnh,phan lệ dung,tường vy,bùi ngọc long,lê công doanh,dương đình hùng huỳnh như phương, cao thoại châu, đức phổ, hoàng lôc,huỳnh ngọc thương,hồ trọng thuyên,nguyễn liên châu, nguyên quân,võ đại sửu ,bảo cường, hồ đăng thanh ngọc, trần dzạ lữ, và bằng hữu...

Chủ Nhật, 22 tháng 2, 2015

LỜI CHÚC ĐẦU NĂM - TRẦN HOÀI THƯ


Thương bạn hữu mà tay không thể bắt
Mà tình không thể nói hết trang thư
Cám ơn đời, còn lại dăm vần thơ
Rải những trang lòng qua những phường xóm ảo
Thơ tôi đấy, lòng tôi đây, chút quà lấy thảo
Nhận dùm tôi cho tôi được vui mà
Bởi bây giờ, tôi sống như hồn ma
Cứ thấy bóng mình chập chờn trên vách

Đừng tội nghiệp tôi, tôi đang hạnh phúc
Đang lúc này, được gõ một bài thơ
Hãy mừng dùm tôi, tôi vẫn vào ra
Có lúc đúng nhìn trời, nhìn gì chẳng biết
Không phải đâu, có một vầng mây cuối trời ẩn hiện
Như tóc tôi, trắng toát cả một rừng
Có lúc buồn, nước mắt lạnh như băng
Không phải đâu: giọt thơ thành lệ mặn

Tôi đang gõ đây, lòng tôi cảm động
Chỉ trái tim này, là giữ chặt tình thân
Xin gởi về như lời chúc đầu năm...

Trần Hoài Thư
Mồng hai Tết Âm Lịch Ất Mùi 2015

Thứ Bảy, 21 tháng 2, 2015

THÁNG GIÊNG - NGUYỄN THỊ DUYÊN SANH

tháng giêng
hoa cải vàng
đau đáu
xa rồi
nên chẳng thấy mùa xuân
tháng giêng
đứng lại chờ...hư ảo
tôi đứng
chờ...tôi quên vết thương

tháng giêng
rừng sáng từng mắt lá
soi xuống
bàn tay tôi
lẻ loi
tháng giêng
tôi chờ quên trong nhớ
tôi với rừng
sao bảo thiếu đôi

tháng giêng
biển gọi người
thao thiết
bởi năm quên tháng
tháng quên ngày
tháng giêng
đứng đợi người biền biệt
bàn tay
bỗng nhớ
một bàn tay

Nguyễn Thị Duyên Sanh



Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2015

GIẤU XUÂN VÀO TÓC - THẠCH THẢO


Xuân lại về - áo mới bay
Bầy trẻ nít gọi cỏ cây hát mừng .
Bốn vùng nắng lụa rưng rưng
Có con mắt biếc ngập ngừng phía xa .
Thiêng liêng Tết - nhớ ông bà
Tổ tiên trăm họ mẹ cha khuất ngàn
Nhớ cô thầy - bạn bè thân
Bồi hồi kỷ niệm - lênh loang khuyết tròn .
Nghe tim mình chút héo hon
Một hình bóng cũ còn ngòn ngọt đau .
Thấp thoáng về giữa chiêm bao
Cho lòng lóng ngóng - nghẹn ngào tiếc thương .
Gõ chân buồn - bước tha phương
Nghe lạc lõng cả phố phường cuối năm .
Gom hết nhớ - ủ hương thầm
Giấu xuân vào tóc - trầm ngâm tặng ...chiều .

  Thạch Thảo  (Bình Dương)





Thứ Năm, 19 tháng 2, 2015

Thứ Tư, 18 tháng 2, 2015

CHIỀU CUỐI NĂM - THU NGUYỆT

Quen tay cắm hoa cúc hoa hồng 
Chiều cuối năm cắm cành vạn thọ 
Chắp tay run lời khấn nhỏ 
Ông bà nội ngoại ngủ yên.

Vạn thọ màu thiêng liêng 
Hương thơm kính cẩn
Tượng Quan Thế Âm nụ cười bí ẩn 
Nhân gian biển cả vô thường.

Tổ tiên hiền lương bất lương
Ngồi cùng nhau bên làn hương tưởng niệm 
Thoang thoảng mùi thơm khói bếp 
Giật mình củi lửa trần gian.

Mới hay địa ngục, thiên đàng 
Chẳng xa chẳng gần lẩn quẩn 
Mỗi lần chắp tay thành khẩn 
Hai vai thiện ác bập bềnh.

Chiều cuối năm thiêng liêng 
Khói hương và mùi vạn thọ 
Bất ngờ làm ta ngộ…

Thứ Ba, 17 tháng 2, 2015

THƯƠNG NHỚ VÀNG MAI - BÙI NGỌC LONG

Mai vàng cổ thụ trước ngõ của những gia đình Huế xưa giờ ngày một hiếm dần - Ảnh: Gia Tân

1. Còn nhớ cách đây chưa lâu, mỗi lần tết đến ngoài thú du xuân, người Huế có thú thưởng trà ngắm mai hay tản bộ dọc theo những con đường ngào ngạt hương mai.
Ngày đó, Huế có nhiều tuyến đường mà hai bên vẫn còn những ngôi nhà vườn xanh mướt. Và hầu như mọi ngôi nhà đều có vài cội mai vàng trước ngõ. Mai được cắm lên bàn thờ dâng cúng tổ tiên, mai chưng giữa nhà để gắn thiệp chúc xuân... Hương mai thoang thoảng trong gió xuân làm nên không khí tết nồng nàn thi vị.
Rồi những ngôi nhà vườn dần dần bị cắt đất, chia lô. Từ Vỹ Dạ với “Vườn ai mướt quá xanh như ngọc” của Hàn Mặc Tử đã được chế lại trong nỗi tự trào chua xót: “Sao anh không về chơi thôn Vỹ/Nhìn giá nhà lên giá đất lên/Vườn ai nằm tuốt sâu trong hẻm/Bỗng chốc hiên ngang trấn mặt tiền”. Những ngôi nhà hộp với cảnh bán buôn sầm uất mọc lên san sát. Những cội mai vàng đầu ngõ theo đó thưa dần. Gương mặt Huế trữ tình một thuở đã trở nên đổi khác. Và ngày tết ngoài sự thiếu vắng của một số sắc màu văn hóa đặc trưng còn có niềm thương nhớ về những khu vườn nồng đượm hương sắc mai.
Ở Huế bây giờ muốn thưởng thức sắc mai vàng mỗi độ xuân về chỉ còn có thể tìm kiếm trong các ngôi chùa, như chùa Hoàng Mai nằm sát bên chùa Hồng Ân, gần tổ đình Trúc Lâm (P.Thủy Bằng, TX.Hương Thủy), chùa Ba La Mật (xã Phú Thượng, H.Phú Vang) và chùa Huyền Không Sơn Thượng (thuộc vùng núi Chầm, xã Hương Hồ, TX.Hương Trà)...
2. Xa Huế đã gần nửa thế kỷ, nhưng năm nào đôi bạn già, hai nhà thơ Nguyễn Miên Thảo và Cao Huy Khanh (TP.HCM) cũng trở về Huế để đón tết. Có mặt vào đúng thời điểm phố phường nhộn nhịp những ngày cuối năm, họ chọn một góc riêng ở quán cà phê vườn Thiên Đàng để ngồi ngắm dòng Hương trong chiều ba mươi ảo ảnh. Đây cũng là vị trí đẹp nhất nhìn ra con phố đi bộ Nguyễn Đình Chiểu, nơi họp chợ hoa xuân của Huế. Từ các vùng Thủy Xuân, Thủy Bằng, Kim Long... người trồng mai lũ lượt mang về những cành mai đẹp nhất để bán. Có những cành được trồng hàng chục năm, thân cành khẳng khiu rêu phong, thế mai như rồng bay phượng múa... Thế nhưng, để có ít tiền sắm sanh ngày tết, những người trồng mai đành thắt lòng cưa ngang mang về họp chợ. Đó cũng chính là lý do khiến mai vườn xứ Huế ngày một hiếm dần. Thôi thì, chẳng thể tìm đâu ra cái không khí mai vàng thoảng hương trong lất phất mưa xuân, những ngõ về hun hút vàng hoa của một thời xa vắng. Đôi bạn già xa quê trở về, đành chọn cho mình một chỗ ngồi giữa Huế để nhìn ngắm sắc mai vàng trên phố, tưởng nhớ về một tết Huế đã xa...
3. Cố nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng (ở Tạp chí Sông Hương - Huế), từng có bài tản mạn về mai, cho rằng cúi đầu trước hoa mai (nhất sinh đê thủ bái mai hoa) cũng chính là khấu đầu bái lạy trước vẻ đẹp kỳ lạ của tạo hóa. “Đê thủ” trước hoàng mai hoa, là bái lạy trước cái chuẩn đạo đức của muôn đời, lấy nhân, lễ, nghĩa, trí, tín làm mực thước. “Mai lớn lên từ sỏi đá, thiếu nguồn dinh dưỡng, chỉ hấp thụ linh khí của trời đất. Thân càng gầy, hoa nở càng đẹp. Nó là cái cốt cách của tuyết, thanh khiết và đạt đến vẻ đẹp của một tinh thần vô lượng”. Trong đạo đức Ngũ thường của Nho học, có lẽ mai là loài hoa biểu trưng của chữ Tín. Bởi dù thời tiết khắc nghiệt, phong ba bão tố đến đâu thì mai vẫn ra hoa đúng tiết xuân.
Bùi Ngọc Long


Thanh Nien.Online 12.2.2013

Thứ Ba, 10 tháng 2, 2015

GỬI ANH - NGƯỜI ĐÃ HÓA VÔ THƯỜNG - HOÀNG THỊ THIỀU ANH


Nhận được tin anh rời bỏ cõi tạm giữa một chiều Huế trở mình âm u dẫu chỉ cách đây 1 tháng anh còn hẹn với hai vợ chồng em mồng 4 Tết về em uống rượu! Em đã ngâm và để dành đó để đón chào anh như đón một người bạn, người anh thân thuộc của hai vợ chồng! Thật đau đớn khi nghe hung tin từ con gái anh và từ bè bạn! Nằm đó, nhắm mắt, trái tim ngừng đập, nhưng em chỉ muốn nghĩ rằng hình như anh đang phiêu du, lãng đãng, bềnh bồng ở một xứ thần tiên, thiên đường nào đó, rồi khi mỏi gối chùn chân anh quay lại mỉm cười và cất vang cái tiếng "ha...ha" khàn đục, lúc ấy mái tóc lơ phơ bàng bạc của anh lại rung rinh, rung rinh....
Buồn nhỉ? Hết một đời người mà cứ như "mệt quá đôi chân này, tìm đến chiếc ghế nghỉ ngơi " ấy! Anh ra đi thanh thản và bình yên! Căn bệnh không hành hạ thêm anh được giờ nào, e đó là một diễm phúc, một sự ban tặng của Thượng Đế cho một con người rất "người" như anh. Sẵn sàng sống trọn vẹn cho yêu thương cho bè bạn cho người thân và cho đời!
Vợ chồng em xin kính viếng hương hồn anh, tự tận đáy trái tim xin thắp lên một nén hương lòng, cầu chúc anh an nghỉ, về cõi bình an!
P/s: xin chia buồn cùng gia đình!

Thứ Hai, 9 tháng 2, 2015

THƯƠNG TIẾC NHÀ THƠ VĂN VIẾT LỘC

NHÀ THƠ VĂN VIẾT LỘC
ĐÃ RA ĐI VÀO LÚC 15 G 15  NGÀY 9.2.2015 ( NHẰM NGÀY 21 THÁNG CHẠP NĂM GIÁP NGỌ ) TAI SÀI GÒN.
HƯỞNG THỌ 63 TUỔI
LỄ VIẾNG 7 GIỜ NGÀY 10.2.2015 TẠI SỐ NHÀ 9 NGUYỄN BỈNH KHIÊM,PHƯỜNG BẾN NGHÉ, QUẬN 1, SÀI GÒN
LỄ ĐỘNG QUAN 7 GIỜ NGÀY 11.2.2015 ( NHẰM NGÀY 23 THÁNG CHẠP GIÁP NGỌ)
HỎA TÁNG TẠI PHÚC AN VIÊN, QUẬN 9, SÀI GÒN

XIN CHIA BUỒN CÙNG CHỊ VĂN VIẾT LỘC,HAI CHÁU NA ,TY VÀ GIA ĐÌNH
CHÚC BẠN THANH THẢN RONG CHƠI CÕI KHÁC

nguyễn văn trai, cao huy khanh, viêm tịnh, nguyễn miên thảo,trương văn thanh, lê ngọc thuận, phạm tấn hầu, từ hoài tấn, cao thoại châu, dương đình hùng, hồ  trọng thuyên, vương từ, trần phá nhạc, trương như bá, lê thị ngọc tuyết,trầm mặc, ngô thị như ý, huỳnh ngọc thương, thái nguyên hạnh, đoàn phạm túy linh, đức phổ, hoàng lộc, huy tưởng, nguyễn đình thuần, giang hải, hoàng vân, cao hữu điền, phan lệ dung, ngọc quý,lương túy vân, trần vĩnh tựu, la quang thanh, nguyễn thanh phương, nguyễn phú yên, trần lượng, đặng văn chơn, nguyễn văn kỳ, võ thị thanh trung, hoàng sơn, hoàng thị thiều anh, lê thị nguyện, nguyên quân, hồ đăng thanh ngọc,ngàn thương, nguyễn tuấn, trần dzạ lữ, nguyễn liên châu,hạ nhiên thảo, nguyễn sông ba, nguyên minh, nguyễn đăng trình, vũ hà nam, tăng bình,nguyễn thanh văn, trần thanh quang và bằng hữu...

Thứ Bảy, 7 tháng 2, 2015

BÌNH DƯƠNG CHỢ TẾT - LÊ NA


Tưng bừng phố - rập rựng sông
Chợ hoa nhóm - Tết long nhong sắc màu .
Huệ , lan, mai, cúc , thọ , đào...
Trăm hồng nghìn tía - ngạt ngào tỏa hương .

Người và xe chật cả đường
Hàng hàng lớp lớp mười phương tụ về .
Bưởi , xoài , cam , quýt...trái quê
Mướt xanh , tươi rói rủ rê chào mời .

Chen chúc phố , ngõ đông vui
Áo em vẫy gió nụ cười rất xuân .
Thằng cu bám mẹ ngập ngừng...
Mè nheo giày dép , thắt lưng đỏ vàng .

Chợ Bình Dương Tết xênh xang
Hình như thiếu...một cũ càng rất riêng
Tiếng móng gõ chú ngựa hiền
Chìm dĩ vãng - chợt sầu nghiêng qua lòng !

Rồi tất cả cũng tang bồng
Như cây cỏ như ngựa hồng...về xưa .
BÌNH DƯƠNG CHỢ TẾT

Tưng bừng phố - rập rựng sông
Chợ hoa nhóm - Tết long nhong sắc màu .
Huệ , lan, mai, cúc , thọ , đào...
Trăm hồng nghìn tía - ngạt ngào tỏa hương .

Người và xe chật cả đường
Hàng hàng lớp lớp mười phương tụ về .
Bưởi , xoài , cam , quýt...trái quê
Mướt xanh , tươi rói rủ rê chào mời .

Chen chúc phố , ngõ đông vui
Áo em vẫy gió nụ cười rất xuân .
Thằng cu bám mẹ ngập ngừng...
Mè nheo giày dép , thắt lưng đỏ vàng .

Chợ Bình Dương Tết xênh xang
Hình như thiếu...một cũ càng rất riêng
Tiếng móng gõ chú ngựa hiền
Chìm dĩ vãng - chợt sầu nghiêng qua lòng !

Rồi tất cả cũng tang bồng
Như cây cỏ như ngựa hồng...về xưa .

Thứ Sáu, 6 tháng 2, 2015

VIẾT CHO NHŨNG NGƯỜI LY XỨ - HẢI LIÊN



Thời gian nhuộm tóc mẹ trắng phau
Con xa biền biệt tự năm nào
Cố hương lạnh nỗi niềm mong nhớ
Trằn trọc quên nhà vọng chênh chao



Con xa năm tháng gầy guộc nhớ
Mảnh vườn ươm giữ lấy phân ly
Dáng mẹ ra vào đìu hiu lắm
Mỏi mắt trông con hẹn sai kỳ!



Nọc trầu gầy đét dần khô vụn 
Cau trổ tầm vung mấy lượt qua
Lũ gà cục tác bên bờ giậu 
Cũng đã mấy mùa ,,mai trổ hoa



Những đứa con du viễn mịt mờ 
Bao giờ trở lại biết bao giờ 
Tóc mẹ đang lẫn màu mây trắng
Sức chẳng còn đâu để đợi chờ !



Thôi tết năm nay trở lại nhà
Hương đồng chờ đón kẻ đi xa
Trở lại đi để còn ôm mẹ 
Kẻo lỡ đò ngang trễ chuyến phà.

Hải Liên


Thứ Tư, 4 tháng 2, 2015

THƠ BỐN CÂU - HỒ NGẠC NGỮ

Giờ Ra Chơi
lén bỏ hộc bàn tờ thư mới viết
lén nhìn xem em có đọc không
đưa năm ngón của bàn tay thật tuyệt
em lấy ra chùm quả nho hồng

Hương Xoài
ngẩn ngơ đôi quả chín trên cành
em vói tay cười,mắt long lanh
cơn gió thanh xuân vừa chạm đến
đã nghe chua ngọt thấm lòng anh

Ngày Em Đau
ngày em đau tiếng gió cũng buồn
câu thơ cũng nhạt cả mùi hương
chỉ còn hơi ấm bàn tay mẹ
lặng lẽ dìu em qua gió sương

hồ ngạc ngữ


Thứ Ba, 3 tháng 2, 2015

TƯƠNG TƯ CHIỀU - HOÀNG THỊ THIỀU ANH

Vệt chiều xuyên đầu cành lá
Hoàng hôn vãi nắng lụa là
Len giữa dòng sông mộng mị
Rụng rơi một chút... ta bà.

Anh đến...rồi đi...trong ta
Trở trăn trăm nghìn con sóng
Lung linh mưa rớt giữa lòng
                       Có gì...
                    như là...
                                        hư không...
                     
Thu về dưới đáy mắt trong
Vàng rơi mênh mông lá rũ
Đêm qua giấc mơ không ngủ
Níu hồn tìm bóng lang thang.

Tương tư một nửa vầng trăng.
Một nửa tương tư ...sông vắng.
Trong em tương tư tình lặng.
Trong anh  giông bão...
                       võ vàng.
         

Thứ Hai, 2 tháng 2, 2015

GIỠN VỚI THI SĨ LÊ NGỌC THUẬN - NGUYỄN MIÊN THẢO

Nhiều khi ta làm kẻ si tình
Đến trước cửa nhà em và…huýt sáo
Tưởng tượng em đang ngồi đan áo
Hay đang vui đùa với con chó bông

Nếu trước nhà em có một công viên
Chắc chắn ta ngồi trên băng đá
Ngõ nhà em là con hẻm tối
Ta đứng chờ sẽ rất mỏi chân

Đôi khi cũng phải tự giới thiệu mình
Ta giả đò làm một kẻ thương tâm
Phải chứng thực kẻ si tình hạng nhất
Nên suốt đêm ngày ta phải lang thang

Tự biện minh ta đi khắp hoàng thành
Cố tìm cho ra một vài dấu vết
Những tội lỗi bọn đàn ông bội bạc
Để hiểu vì sao sầu mộng của cung tần

Đứng trước nhà em chờ muỗi cắn
Bụng đói meo vẫn cố giữ thăng bằng
Bởi biết đâu tình cờ em mở cửa
Phút giây này ta sẽ rất… hoang mang

Em ném cho ta cái đuôi mắt và nụ cười diễu cợt
Ta ngỡ như đang ở cửa thiên đàng
Em lạnh lùng đóng sầm đôi cánh cửa
Dẫu thất tình ta cũng rất …yên tâm.