Thứ Ba, 10 tháng 2, 2015

GỬI ANH - NGƯỜI ĐÃ HÓA VÔ THƯỜNG - HOÀNG THỊ THIỀU ANH


Nhận được tin anh rời bỏ cõi tạm giữa một chiều Huế trở mình âm u dẫu chỉ cách đây 1 tháng anh còn hẹn với hai vợ chồng em mồng 4 Tết về em uống rượu! Em đã ngâm và để dành đó để đón chào anh như đón một người bạn, người anh thân thuộc của hai vợ chồng! Thật đau đớn khi nghe hung tin từ con gái anh và từ bè bạn! Nằm đó, nhắm mắt, trái tim ngừng đập, nhưng em chỉ muốn nghĩ rằng hình như anh đang phiêu du, lãng đãng, bềnh bồng ở một xứ thần tiên, thiên đường nào đó, rồi khi mỏi gối chùn chân anh quay lại mỉm cười và cất vang cái tiếng "ha...ha" khàn đục, lúc ấy mái tóc lơ phơ bàng bạc của anh lại rung rinh, rung rinh....
Buồn nhỉ? Hết một đời người mà cứ như "mệt quá đôi chân này, tìm đến chiếc ghế nghỉ ngơi " ấy! Anh ra đi thanh thản và bình yên! Căn bệnh không hành hạ thêm anh được giờ nào, e đó là một diễm phúc, một sự ban tặng của Thượng Đế cho một con người rất "người" như anh. Sẵn sàng sống trọn vẹn cho yêu thương cho bè bạn cho người thân và cho đời!
Vợ chồng em xin kính viếng hương hồn anh, tự tận đáy trái tim xin thắp lên một nén hương lòng, cầu chúc anh an nghỉ, về cõi bình an!
P/s: xin chia buồn cùng gia đình!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét