Thứ Năm, 20 tháng 3, 2014

MỒNG MỘT TẾT ĐƯA CON LÊN TÀU VÀO SÀI GÒN - PHAN LỆ DUNG


Khách đợi tàu chỉ có hai người Tây
và đứa con trai tôi nữa 
là ba người
không ai nói gì
thỉnh thoảng bác nhân viên gác cửa
đi quanh phòng đợi kéo lê dôi dép cỏ
 như muốn góp phần phá tan sự yên lặng
tôi vẩy tay chào tạm biệt  và đi về phía cầu ga
mắt không rời đứa con yêu dấu
đèn sân ga thắp sáng 
sao lòng tôi thấy mờ.

Lần này về tết
con ngoan như đứa trẻ
loay hoay suốt ngày bên mẹ
quét nhà nấu cơm
sắp xếp bàn thờ 
chùi rửa chén bát
còn nói mẹ ở dơ
tiêng Huế pha tiếng Sài gòn
nghe thương quá.

Ngày đi  thăm mộ ba
ngồi sau xe tôi cố quàng tay vào lưng con thật chặt cho ấm
lâu quá, mới được ôm vào lòng
đứa con trai ba mươi tuổi

Chiếc xích lô sơn màu tím củ kỷ
chậm chạp lăn đều trên mặt đường Lê Lợi
thả tiếng kêu cọc kack 
rơi vào đêm
ai cúng đầu năm đốt vàng mã
khói bay lên thơm mùi than giấy

sau lưng tiếng còi tàu rơi rã
có tiếng chim non kêu đêm trên hàng cây long não
mắt tôi nhạt nhòa .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét