Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

MẶC KHẢI - CHIÊU ANH NGUYỄN

Mặc khải !
Cởi chiếc áo ngực vướng víu từ độ dậy thì
núm ngực trần hoang vu đòi thở
đường cong ướt ngày mơ bé nhỏ
thèm bàn tay anh
tóc xõa, môi son, chân trần
tim loạn nhịp
gió mướt như ánh mắt người đàn ông lướt trên da thịt
dốc chiều nay
ngược bão
rã rời đôi chân ai
quẳng lại mấy mươi năm
tiết hạnh
trả cho loài người
có gì vui !
mùi nồng nàn giống nòi
là hơi thở anh phía bên kia tai ương
sẽ dùng quỹ thời gian sót lại
chỉ để nhấm nháp những nỗi đau
ảo diệu
trả tất cả cho buổi chiều rất chậm
ngắm mình qua phút buông tay
Eva cũng thế
và Adam cũng chỉ là người đàn ông
dù có mang hình hài thiên chúa
vẫn lỡ dại mấy mươi lần
nên bắt đầu có vô khối kẻ ngu tình
vô tội đi sau

chiều thả những vòng thép gai rơi trên cỏ dại
bật máu
nụ hôn môi cho bài kinh chiều
chùng tay lần chuỗi
thánh giá đã về tới nơi cần dựng lên
nơi có anh và em
đợi sẵn...


C.A.N
11-2013



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét