bên quán cà phê bờ kè của C.A.N
tặng
NT
gặp em
để nhớ nhung một chút xa cách
những ngày hoang đàng cùng đồng cỏ
ngang tàng với ánh trăng khuya
cuộc ruổi dong của định mệnh
nghĩ rằng em
với đôi mắt ươn ướt màu nho
vẫn thường để tóc tự do leo luống bờ vai
hay có thể tưởng tượng thêm
đôi bàn tay không bao giờ ngửa mặt lên
úp vào thân thể ngọt
nghĩ rằng em
dẫu không anh
vẫn còn anh
trên những dấu tích cũ ấy
***
gặp em
dòng kênh đã đổi màu
đã rất nhiều ngày
hay mười mấy năm rồi nhỉ
không biết chúng ta đã vượt qua nhau chưa ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét