ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TÌNH YÊU
Nếu không có em, trái đất một mình
Không có mặt trăng, mặt trời vắng bạn
Anh sẽ sống qua mùa khô hạn...
Những đêm dài chẳng biết nhớ ai
Có phải em là sương khói ban mai
Để anh hiểu trái tim nồng ấm
Em bắt nhịp cầu qua vực thẳm
Nối những đường tơ cho những cuộc đời
Đôi khi buồn, anh muốn rong chơi
Làm gã cùng đinh hay tên cuồng sĩ
Em đã đến trong chiều cố lý
Gọi bước chân hoang quay quắt trở về
Em là tấm lòng giữa nỗi nhiêu khê
Là hương lúa thơm trên đồng cơ khổ
Em là tình yêu, là hơi thở
Là khoảng trời xanh sau những bão bùng
HỒ NGẠC NGỮ
ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TÌNH YÊU
Nếu không có em, trái đất một mình
Không có mặt trăng, mặt trời vắng bạn
Anh sẽ sống qua mùa khô hạn...
Những đêm dài chẳng biết nhớ ai
Có phải em là sương khói ban mai
Để anh hiểu trái tim nồng ấm
Em bắt nhịp cầu qua vực thẳm
Nối những đường tơ cho những cuộc đời
Đôi khi buồn, anh muốn rong chơi
Làm gã cùng đinh hay tên cuồng sĩ
Em đã đến trong chiều cố lý
Gọi bước chân hoang quay quắt trở về
Em là tấm lòng giữa nỗi nhiêu khê
Là hương lúa thơm trên đồng cơ khổ
Em là tình yêu, là hơi thở
Là khoảng trời xanh sau những bão bùng
HỒ NGẠC NGỮ
Nếu không có em, trái đất một mình
Không có mặt trăng, mặt trời vắng bạn
Anh sẽ sống qua mùa khô hạn...
Những đêm dài chẳng biết nhớ ai
Có phải em là sương khói ban mai
Để anh hiểu trái tim nồng ấm
Em bắt nhịp cầu qua vực thẳm
Nối những đường tơ cho những cuộc đời
Đôi khi buồn, anh muốn rong chơi
Làm gã cùng đinh hay tên cuồng sĩ
Em đã đến trong chiều cố lý
Gọi bước chân hoang quay quắt trở về
Em là tấm lòng giữa nỗi nhiêu khê
Là hương lúa thơm trên đồng cơ khổ
Em là tình yêu, là hơi thở
Là khoảng trời xanh sau những bão bùng
HỒ NGẠC NGỮ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét