Về lại Sài Gòn một chiều mưa
Mưa nhòe nhạt nơi anh ẩn
trú
Hình dung ra hai giọt nước
Song đôi dưới mái hiên người
Không tâm hồn mà nước có
đôi
Giọt rơi xuống trái tim giọt rơi
vào mắt
Không có hạt nào rơi xuống đất
Sao anh buồn như đá vô
tri ?
Dầu sao anh cũng đã trở về
Một mình nên Sài Gòn buồn lắm
Buồn có thể những cây to tróc gốc
Cây con trông tợ một cành con
Sài Gòn anh về mưa xối xả
Mưa rừng mưa biển kéo về đây
Tưởng như bao nhiêu nước của trời
Cuốn đi xác thân người cô độc
Nhớ màu đỏ của ly rượu chát
Và những viên đá gõ lanh canh
Vốc cơn mưa uống lấy một mình
Anh uống phải đôi dòng lệ mặn
18-6-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét