BÀI CHO NGUYỄN VĂN NHỚ
buổi chiều gặp ngoài phố
một nhân loại cúi đầu
nầy kẻ đánh cắp mặt trời
hãy ngẩng cao chiếc bờm ngựa
khi con thú thèm cà phê
lấy chỗ ngồi nào cho dễ ngó
nhìn anh em thấy ụt đầu
nầy kẻ xưng mình thi sĩ
cuộc đời đâu ?
đi mãi đi mãi không chân
thả tương lai làm ngựa
cặp dưới bụng một mặt trời:
nguyễn văn nhớ!
Huế 15 .8.1967
THƠ ĐẦU NÂM 67
tôi xanh, nầy xin tôi xanh
xuân nầy xuân, nhớ bẻ cành lộc tươi
vàng chưa lá mộng đứng ngồi
nầy trăm đốt tuổi đứt rời từng trăm
khô tim thấm giọt mưa chàm
tôi ngất ngư níu hai
hàng hư không
xanh đêm lửa đốt tôi hồng
vỡ reo máu lệ sôi dòng phù sinh
Qui Nhơn 15.2.1967
PHẠM NGỌC LƯ
(PHẠM TRIỀU NGHI)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét