rồi nắng tắt kìa cuối trời quên lãng
ta một mình lặng lẽ một ngàn khơi
ta thấy em đâu đó ở bên đời
và đâu đó ở trong lòng rất nhẹ
nhiều điều đã chẳng chi cần nói nữa
em đi xa và nhất định không về
để có lúc nghe tháng ngày đáng sợ
khi chính mình vĩnh biệt cả chia ly
rồi tóc gió rã rời mây trắng nõn
ngày thu qua ngày đông cũng xa mùa
ta khoác áo theo cỗ tình sâu nặng
tiếng ngựa buồn (bốn vó lặng đêm khuya)
em vẫn cứ bên đời ta - đâu đó
mắt xanh rêu, lòng dạ cũng mơ hồ...
15-5-2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét