Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2010

THƠ TRẦN DZẠ LỮ


X U Â N T Ì N H
Tặng một người…

Ví dầu đôi đũa so le
Tình yêu vẫn tự nghìn khuya cháy về…
Cầm tay miễn chấp câu thề
Môi hôn vẫn mặn ,mắt kia vẫn nồng
Ví dầu không bế, chẳng bồng
Keo sơn vẫn buộc, chỉ hồng vẫn neo..
Lòng em như suối trong veo
Câu thơ anh lội qua chiều tương tư!
Ví dầu mai mốt tình hư
Kẻ nung người nấu cho vừa lòng nhau
Dễ gì qua cuộc bể dâu
Mà không trả gía cho màu nhớ nhung ?

MÙA XUÂN GỬI NGƯỜI NHAN SẮC

Em nhan sắc-cho đời tôi mê mải
Vó câu dồn cũng không kịp mùa xuân
Tôi lên non-Em đã về biển cả
Tình đong đưa quen, lạ giữa muôn trùng!

Em kỳ hoa-Còn tôi lòai dị thảo
Mọc vô vàn thương nhớ đến khôn nguôi
Vườn hạnh ngộ có không ngày mai nữa
Và thiên đàng mộng mị đã phai phôi ?

Em mật ngọt-Còn tôi là chén đắng
Vỡ bên chiều hiu hắt gió tương tư
Tháng giêng xanh-Em đi rồi phố vắng
Tôi quay về lẽo đẽo bóng tôi xưa…

Em qúy phái-Cho hồn tôi vò võ
Những cơn mê là địa chấn bên đời
Gặp nhau chi? Để một người lữ thứ
Hát hỏng buồn-khao khát một mùa vui…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét