Thứ Hai, 18 tháng 1, 2010

THƠ BÙI NGỌC THÀNH


Trên môi người tháng chạp

Màu nắng ấm trên môi người tháng chạp
Có rọi vào sương lạnh cuối chiều không?
Bên bến đợi tơ chùng rung phím nhớ
Giọt âm xưa theo sóng nước xuôi giòng!

Màu nắng ấm trên môi người có phải
Đã một lần ẩn hiện bóng ma trơi?
Bầy đom đóm nhen chút tình mê mải
Sợ bình minh không kịp gọi tên người!

Màu nắng ấm trên môi người ủ dột
Có ru hời bên liếp giậu liêu xiêu?
Khung cửa vẹo, hiên xưa tình trốc mái
Bão giông qua còn giữ được chi nhiều!

Màu nắng ấm trên môi người tháng chạp
Có nguyên màu môi ấy thưở trăng non?
Chung rượu cuối, men tình xưa dẫu nhạt
Rót về đâu cũng ngập úng cơn buồn!

Màu nắng ấm trên môi người có thể
Trải đôi lời cho trọn cuộc phân ly.
Bàn tay vẫy, một bàn tay bất hạnh
Tiễn đưa chiều, một vệt nắng trôi đi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét