Thứ Ba, 13 tháng 1, 2009

THƠ HOÀNG LỘC - TRANH NGUYỄN THƯỢNG HẢI

Thơ
HOÀNG LỘC
Hỏi người đi dạy

chiều nay người đi dạy về
thấy hồn ta dựng bên hè phố không?


học trò người dạy thật đông
có tên nào giống ta không,hỡi người?
học yêu thương suốt một đời
vẫn sông nước bỏ,vẫn trời gió bay

chiều nay,người hết một ngày
khi thành phố cũ lên đầy mù sương
khi về qua những con đường
thấy hồn ta,tượng - đá - buồn đó không?
*Hoàng Lộc ơi,bài thơ hay quá vậy.
NMT

---------------------------------------------------------------------

Xem tranh của
NGUYỄN THƯỢNG HẢI
Hà Trúc Trí

Tôi có vinh dự xem tranh của Nguyễn Thượng Hải lần đầu ở một triển lãm chung nhân dịp Festival Huế,năm 2008.Mới đây, khi vào Sài Gòn tôi lại được xem tranh của Hải tại xưởng vẽ.Những bức tranh sơn dầu vẽ bằng nét cọ thoải mái,phóng túng và hồn nhiên không kiểu cách.Bằng gam màu tươi,bố cục loại bỏ những chi tiết rườm rà,tranh của anh chắt lọc những hình ảnh đáng nhớ,đáng nhìn và trao lại cho ta những cảm xúc chân thành.

Chủ đề sáng tác trong tranh của Hải vượt qua những suy tư quen thuộc.Anh chiêm nghiệm,luyện tập nhiều để tạo ra một không gian,thời gian riêng của tranh mình.Một không gian có khi thật phi lý - như những tinh cầu xa xăm hàng ngàn năm đang rong chơi đâu đó trong dải thiên hà.Cái đáng quí ở đây là chất thơ ngây và mộc mạc nhưng tràn đầy sức sống trong tranh cũng như con người anh ở ngoài đời.

"Chủ nghĩa khủng bố sinh thái" với hệ quả của nó là thông điệp gửi tới tương lai qua bức Sa Mạc.Điều mà mọi người và tôi khi xem bức tranh này là nỗi trống trải,hoang vắng,con người lạc loài cô độc không còn thân quen.Nỗi buồn đọng lại như giấc mơ của Hải về Hoàng Tử Bé trong truyện của A.de Saint Éxupéry.

Nét Huế trong tranh anh với dòng sông,hoàng thành,dãy núi xa xăm,những khu vườn xanh đầy u uẩn.Tất cả hình thái tronh tranh đều như lời tâm sự về quê hương,là nỗi u hoài về một vùng đất muốn trải rộng vươn xa thoát khỏi sự chật chội gò bó bao đời.Đó là ước mơ về Huế của anh,một người con mấy chục năm trời xa xứ.

Đồi Sim của Hải là một bức tranh đã loại bỏ hết những chi tiết rườm rà,màu sim như màu ký ức của tuổi thơ.Màu trời tím đồi chiều hoang dại đơn sơ nhưng đầy cảm xúc.

Lỗ Đen Vũ Tru , không gian của thời sơ khai,nguyên ủy hay là triết lý Duyên khởi của nhà Phật!Có thể đây là giấc mơ của anh trong những lần mộng mị giữa đời.

Qua các bức tranh trừu tượng đầy ẩn dụ trên,bức Thiếu Nữ của Hải là một phát hiện trái ngược hoàn toàn trong cách nhìn thuần lý.Tuy là đề tài muôn thuở của hội họa,nhưng anh đã đưa người thiếu nữ vào trong không gian tranh như thật-như ảo.Cổng thành cổ u tịch,chiếc cầu đá giữa mây và nước,hương thơm như phảng phất từ những đóa sen.Tranh Hải là một diễn đạt khá thú vị được tạo nên từ sự kết hợp từ tính chất tao nhã của hội họa thủy mặc phương Đông và nghệ thuật tạo hình phương Tây được chuyển tải qua chất liệu sơn dầu.Và,âm - dương,hư - thực,đồng hiện tinh túy của hội họa Á Đông được phối nhất thể qua màu tím Huế.

Năm nay Hải đã gần sáu mươi nhưng tôi vẫn mong anh vẽ mãi bởi chất thơ hồn nhiên trong tranh của anh khiến cho những người như tôi cảm thấy gần gũi.

(Nguồn : Tạp chí Văn Hóa Phật giáo}



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét