Thứ Năm, 8 tháng 1, 2009

TRANG VĂN NGÀY CŨ - SỐ 7

Nhà thơ
Nguyễn Nho Sa Mạc
i hoa bạc mệnh


Nhà thơ Nguyễn Nho Sa Mạc tên thật Nguyễn Nho Bửu,sinh năm 1944 tại La Qua,Điện Bàn,Quảng Nam,anh xuất hiện trên văn đàn giữa thập niên 1960.Tài hoa bạc mệnh,anh đã rong chơi cõi khác năm anh tròn 20 tuổi(1944 - 1964).Những bài thơ sưu tầm này , một bài tôi chép lại theo trí nhớ (Vàng Lạnh) in trên Tạp chí VĂN và hai bài cóp trên blog của Cao Thoại Châu.



VÀNG LẠNH

Đừng nhắc nữa bài thơ vàng lạnh ấy
Tình ngày xưa xin trả lại cho người
Những buồn vui của một thuở xa xôi
Chợt đứng dậy đi lần vào nhung nhớ
Tôi đã trót làm con chim thành phố
Để muôn đời tha thiết gọi tên em
Đếm những hàng mây rơi rụng trước thềm
Mà thức giấc khi cuộc đời cô đôc
Làm con trai lần đầu yêu để khóc
Tập thư màu xanh nước mắt đau thương
Hãy trả lại cho tôi những thành phố con đường
Mà buổi sáng buổi chiều tôi qua đó
Hai mươi tuổi yêu người em môi đỏ
Tình khai sinh bằng tiếng hát hoàng hôn
Những âm thanh não nuột chảy trong hồn
Em có biết tình ra đi nhè nhẹ...


MÙA XUÂN CỦA PHƯỢNG

chiều xuân sang em nhìn mưa muốn khóc
kỷ niệm chong đèn thức suốt đêm qua
ngón tay nhỏ lần đan sầu cô độc
tưởng chừng như tuổi trẻ bỏ đi xa

thứ bảy chiều em rong hè phố cũ
con đường xưa hoa đỏ nở rộn ràng
dòng sông đó bỗng nhiên buồn vô cớ
bơ vơ tìm thương cát sỏi cồn hoang

em đứng dậy xem mây chiều xuống thấp
trời tháng giêng sương lạnh vai chùng
sân ga nhỏ con tàu không dừng lại
đôi vì sao buồn ngủ giữa không trung

gió thì mệt, mùa xuân đang cúi mặt
hàng dừa xanh xõa lá đứng âm thầm
em muốn nói điều gì trong đôi mắt
mà mùa xuân khuôn mặt vẫn xa xăm

rồi xuân đến sau lưng nhiều ảo mộng
buổi em về xanh rừng tóc cao nguyên
đồi chiều xa biểu hiện nét mi hiền
tay trắng muốt nuôi linh hồn thảo mộc

em ngồi khóc mùa xuân nhăn mặt khóc
môi em buồn cho thời tiết buồn theo
để rồi anh cũng yêu Phượng thật nhiều
mới buổi sáng anh mê người buổi tối.

SINH NHẬT

Bằng đôi tay ôm kín nỗi buồn
ta đi trong trời đất hoàng hôn
mà nghe sữa mẹ chan hoà chảy
máu ở buồng tim cũng loạn cuồng

Ta xiết hình em trong tiếng hôn
im nghe da thịt và linh hồn
giữa không gian rộng ta chồm dậy
cuộc sống quay vòng quanh áo cơm

Ôi giữa cuộc đời ta đảo điên
đêm nằm ru giấc ngủ cô miên
hai mươi tuổi giang hồ phiêu lãng
ngửa mặt nhìn trời đi ngả nghiêng

Ta hát và ca giữa cuộc đời
nhìn xương với máu chiến trường phơi
những người đi trước về trong đất
lịch sử đầy sao chiếu rạng ngời

Sông hỡi là sông rừng hỡi rừng!
Trăng lên từ thuở có mùa xuân
rủ mây nguyên thuỷ về sinh nhật
ta uống cùng em chén rượu mừng

Chân dẫm lên hàng vạn núi cao
để về trong thế giới chiêm bao
những người đi trước sầu ngơ ngác
những người đi sau hồn xanh xao

Bằng đôi tay ôm cả mặt trời
ta và em một khối sinh đôi
hỡi ơi khi ở trong lòng mẹ
ta muốn đi cho trọn kiếp người

1 nhận xét:

  1. Cảm ơn anh đã nhận ra em trên trang anh Hoàng Lộc. Thiệt ra em chỉ nói điều nhiều người nghĩ nhưng chưa chịu... nói ra thôi. Chợt thấy thấm Bùi Giáng:
    Đi là đi ở đi đi
    Đi là đi biệt từ khi chưa về
    Em từng thấm thía bài thơ anh viết ở bệnh viện Huế mà báo Thanh Niên đã đăng. Em cũng từng cảm một bài thơ anh mà một người bạn thân của em nhớ thuộc lòng:
    Chim hót ngoài cội mai
    Trong nhà nấu nồi khoai
    Nồi khoai vừa chín tới
    Chim hót xong một bài
    Em đã từng biết đến một Nguyễn Miên Thảo trên "Văn" của Nguyễn Đình Vượng hồi cũ, chừ thấy anh "thơ" trở lại thì rất mừng nên không kềm được mà thốt lên "bổn lai diện mục". Mừng như mừng cùng Bùi Giáng:
    Thưa rằng xứ Huế bây giờ
    Vẫn còn núi Ngự bên bờ sông Hương
    Thôi em nói lung tung quá rồi.
    Em cảm ơn anh đã gởi lời thăm hỏi gia đình em. Biết vẫn khỏe. Con gái lớn của em đã xong đại học, chừ làm ở bệnh viện Nhi Đồng 2, SG, còn thằng nhỏ mới lớp 9, học cũng đỡ. E-mail của em: khoachien@gmail.com hoặc khoachien@ymail.com. Còn số điện thoại: 0918.357597.
    Kính chúc anh cùng gia quyến luôn mạnh khỏe, an vui. Và riêng anh luôn có những câu thơ đậm chất Nguyễn Miên Thảo.

    Trả lờiXóa