7 giờ sáng 17 tháng 1 đến Huế .Cả tuần rớt mạng.C H Vĩnh,VV Lộc,Kim Long,Hường đều đã có mật ở Huế hít hà với sông Hương.Sáng vừa đến Huế chưa kịp thở đã ngồi ở Festival,chiều Vườn Phố ở Chi Lăng.Lịch ăn nhậu lên trước hai ngày không còn một chỗ trống.Nhà Viêm Tịnh tấp nập khách phương xa , TN Hạnh loay hoay với các món ăn Tết : dưa món,tôm chua,mắm tép,thịt kho mà phải mua thịt heo tận dưới chợ Mai chủ yếu đồ ngon mà giá cực...rẻ,dưa cải phải làm theo kiểu...Minh Mạng,lá cải phải còn xanh ngắt và dòn tan.8 giờ sáng nay V V Lộc từ giả Huế vào Sài Gòn,ngày mai tới C H Khanh và ta ra Tết mà chưa biết ngày nào.Đừng buồn nghe Tám,Huế muôn năm!Chép bài thơ của thằng bạn giả đò thất thế trong tình trường đọc chơi trong những ngày tàn - đông - ấm - áp kể từ ngày ta có mặt ở cố đô và tiễn V V Lộc lên đường về...cố quận
Thơ LÊ NGỌC THUẬN A B C... KHOANH
Không sơn cùng Không thuỷ tận Bổng dưng người dở dang chén rượu Biến mất trong vô cực Có lẽ tại nụ hôn tàn đông Hay bởi bóng dáng Thánh kinh Nhã ca Mà người trở về Với đôi mắt của tên đạo tặc Và nụ cười lạc địa thần thông
Người cạn chén u mê Vinh danh trái tim vật vả Ai là A B C? hãy cùng nâng ly uống hết Ta chợt lẻ loi buồn Bông khế đã trở thành cổ mộ
Người say quá rồi Tình sau duyên trước Ta ngậm ngùi kín mặt trùm chăn Giấc mộng cũng cài then khoá cổng Trong cái đầu tạp lục âm thanh Giọng em cười Như tiếng đàn Cao Tiệm Ly bên bờ sông Dịch
Mỹ Chánh không bạn bè Khuya khoắc với chiếc lò bát quái Lặng lẽ ta múc đời mình Đổ vào khuôn bánh trắng ô hô! Ai hai! "Giày cỏ kiếm cùn ta ngồi đây"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét