Thứ Năm, 15 tháng 1, 2009

TRANG VĂN NGÀY CŨ KỲ 8 - NHÀ THƠ TRẦN VẠN GIÃ

Nhà thơ
TRẦN VẠN GIÃ,
thấm đẫm hồn quê

Nhà thơ Trần Vạn Giã sinh năm 1945,
quê quán Khánh Hòa Nha Trang.
Thơ anh xuất hiện trên văn đàn từ giữa thập niên 1960 hầu hết trên các báo văn học ở miền Nam.Anh tham gia phong trào sinh viên học sinh đấu tranh đô thị,bị bắt,đi lính đào ngũ và tiếp tục hoạt động cho đến năm 1975.Anh hiện là Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam,đã xuất bản 7 tập thơ trong đó có tập thơ Lục bát Trần Vạn Giã xuất bản nam 2007.Anh được xem là một trong những nhà thơ chuyên trị thơ sáu tám.

THƠ LỤC BÁT

CHUYỆN VÙNG BẤT AN (1)

Đây vùng oanh tạc tự do
từ cao đổ xuống tàn tro xóm làng
bà già tay xách nách mang
bước đi mấy bước gặp tràn đại liên

CŨNG CHUYỆN VÙNG BẤT AN(2)

Trăm căn nhà cháy bên sông
đồng bào tay dắt tay bồng trốn bom
ruộng đồng thiếu hạt thóc thơm
đêm nghe tiếng khóc trên chòm sao thưa

ĐẾM XÁC HỒI HƯƠNG(3)

Chiếc xe sao trắng qua đường
mẹ ngồi bó rạ bên mương đầu làng
nhìn lên cờ rũ hai hàng
đếm ba xác chết mở màn hồi hương

LỜI TÌNH TỰ CỦA MẸ(4)

Chỗ này ăn bắp đánh Tây
chỗ này gác giặc trên cây chưng bồi
bảy năm Mỹ chiếm ngọn đồi
còn bao lâu nữa thu hồi rẫy nương

LÒNG VẪN THIẾT THA(5)

Đưa tay xới chén cơm chiều
nghe trong cổ luỵ đã nhiều xót xa
chiến trường-ngục thất-nhà ma
ồ,nên lòng vẫn thiết tha tình người
xin còn được giọt máu tươi
ngàn sau còn được nụ cười bình an
(1,2,3,4,5 - Tạp chí Trình Bầy Xuân Nhâm Tý 1971)

THƠ TỪ CĂN CỨ TIÊN SA(1)

Rừng thưa dạt gió Hạ Lào
Đêm nằm phục kích nhìn sao nhớ nhà
Tháng tư thương nụ hoa cà
Hồn quê gửi ngọn mây xa cuối trời

CHIỀU QUA SỒNG(2)

Phất phơ áo lụa trên cầu
Nắng nghiêng cổ tháp ngả màu thời gian
Gió xao sóng nước mênh mang
Thương em,nhớ mẹ ngập tràn nhánh sông
(1,2 -Thơ Miền Nam Trong Thời Chiến,

Thư Ấn Quán xuất bản 2006)








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét