Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2008

THƠ NGÔ THỊ HẠNH


TRỐN TÌM

Người đàn bà gánh dòng sông đi về phía biển
trong lòng không một vì sao
những cơn giông tiềm ẩn
lẩn tìm hạnh phúc ngày mai
Người đàn bà chỉ hướng về tình yêu
sao vẫn nhiều giằng xé
em gánh giọt buồn đi tìm men rượu
gặp nỗi buồn khác
làm đau!

Người đàn bà băng qua dòng sông
chơi trốn tìm với thời quá khứ
gặp con chim không biết hót
biết nói giọng người sao cuộc đời lắm kẻ đi vay.

RƯỢU TÌNH

Em và tình yêu leo cầu thang say khướt nỗi buồn
nỗi nhớ liêu xiêu
hàng cây tiêu điều, xơ xác…

Em thoát khỏi cuộc đời anh
như thoát khỏi cơn mê thời thiếu nữ

Ngày dài
như nỗi buồn của chữ
không thể hiện nổi mình.

Đọc thơ anh vào một chiều nắng gắt
những con chữ đổ mồ hôi…
em uống phải thơ là uống phải thứ rượu tình
suốt đời không tỉnh nổi!
như chú ếch nằm dài khắc khoải một cơn mê.

Tiếng cười nghe như những mảnh ly đang vỡ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét