DUYÊN XUÂN
Giêng hai lộc trải xanh tươi
Nắng vừa rắt sợi nhẹ lơi chiều vàng
Tầng không mây trắng dần loang
Bóng ai bước nhẹ ngang qua cung đường
Ráng chiều phố thị còn vương
Thoảng theo chiều gió mùi hương xuân thì
Sắc xuân theo bước mùa đi
Thổi vào giấc mộng thành tri khúc mùa
Quên đi những chuyện được thua
Ta cùng trẩy khúc giao mùa duyên xuân
Cho mùa hạ nhớ
Hạ về bao nỗi nhớ mong
Lần gom bao kỹ niệm trong sáng ngời
Một thời áo trăng theo vời
Cùng ai vun đắp duyên đời trăm năm
Giờ đây tuổi đã quá rằm
Nhớ lời ai hẹn xa xăm tháng ngày
Lần khâu bao nỗi đắng cay
Mà nghe như xót xa thay nỗi lòng
Lần gom xác phượng thắm hồng
Chông chênh giọt nắng mênh mông tình buồn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét