Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014

ĐÃ NGHE - NGUYỄN ĐÌNH TOÀN

Đã nghe đời xa ta
Người xa ta
Tình xa ta
Như cây khô trút dần hết lá

Đường đang đi bỗng như
Chập chờn có sóng đưa
Xô dồn
Trong một lối về

Đã thấy quanh ta đời quạnh quẽ
Những tiếng xôn xao im dần đi
Đời một phía ta trôi về một phía

Có phải ta mù dở hay sương che
Những bóng hình xưa

Nhập vào trong ước mơ
Giờ cũng bay ra làm gió
Ta có quên đâu
Nhưng nhìn xem cũng lạ
Hoa ngỡ như không còn là hoa nữa
Những mặt người ta giấu trong ta
Dấu mốc đời qua
cười băng giá

Ta cũng không mong quay lại nữa
Trăng thoắt rơi ngang trên đường đi
Ta bỗng nghe ra bằng thịt da
Đã thấy ta gần với cái xa

Ô hay đất đá nào rơi lở
Hay tự lòng ta lấp lối về.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét