ta mở mắt thấy ngày qua rất vội
mùa đông kia vừa phủ kín u hoài
em có lẽ đã dần quen tiếc nhớ
sao mối tình chưa tới lúc phôi phai ?
ta lại đắp chăn dày hơn- ngủ nữa
lạnh đầu hôm còn lạnh tiếp trưa trời
đầu đã bạc, gối làm chi nỗi khổ
tiếng thở dài - cứ thế - giữa cơn mơ
sông đã biết gì sông mà hiểu biển
mỗi thác ghềnh, ân nghĩa cũ vời xa
em dễ biết gì ta mà yêu mến
mà cam lòng gắn bó với phong ba ?
khi thức giấc thấy con chiều rũ mỏi
lại không yên - nằm tính chuyện chia lìa
em cứ khóc một lần cho tỉ đã
để ta còn lo ngủ kẻo khuya lơ...
mùa đông kia vừa phủ kín u hoài
em có lẽ đã dần quen tiếc nhớ
sao mối tình chưa tới lúc phôi phai ?
ta lại đắp chăn dày hơn- ngủ nữa
lạnh đầu hôm còn lạnh tiếp trưa trời
đầu đã bạc, gối làm chi nỗi khổ
tiếng thở dài - cứ thế - giữa cơn mơ
sông đã biết gì sông mà hiểu biển
mỗi thác ghềnh, ân nghĩa cũ vời xa
em dễ biết gì ta mà yêu mến
mà cam lòng gắn bó với phong ba ?
khi thức giấc thấy con chiều rũ mỏi
lại không yên - nằm tính chuyện chia lìa
em cứ khóc một lần cho tỉ đã
để ta còn lo ngủ kẻo khuya lơ...
Thơ HL rất tuyệt và dễ đọc.
Trả lờiXóa