Ngày tàn đông gió thổi rụng trăng rằm
Em điên đảo một thời con gái
Cuộc tình nào hái mộng đến trăm năm
Ta điên loạn đắm chìm trong mộng ảo
Níu một phận đời không có thật đi chơi
Hẹn em một ngày bên thành quách cũ
Ta dìu nhau đi cuối đất cùng trời
Rồi có ngày em lại ra đi
Ta vẫn yêu em như ngày đầu gặp gở
Trời sinh ta ra kẻ si tình mê muội
Một nụ cười, tay nắm -đã nghìn sau
Ta lặng lẽ đi lần về huyệt mộ
Tiếng em cười kiêu bạc mấy nghìn đau
Tiếng hát em hóa thành sương khói
Trong tim ta em hóa nhiệm mầu.
Em điên đảo một thời con gái
Cuộc tình nào hái mộng đến trăm năm
Ta điên loạn đắm chìm trong mộng ảo
Níu một phận đời không có thật đi chơi
Hẹn em một ngày bên thành quách cũ
Ta dìu nhau đi cuối đất cùng trời
Rồi có ngày em lại ra đi
Ta vẫn yêu em như ngày đầu gặp gở
Trời sinh ta ra kẻ si tình mê muội
Một nụ cười, tay nắm -đã nghìn sau
Ta lặng lẽ đi lần về huyệt mộ
Tiếng em cười kiêu bạc mấy nghìn đau
Tiếng hát em hóa thành sương khói
Trong tim ta em hóa nhiệm mầu.
THƠ NGUYỄN MIÊN THẢO
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét