Ngoài kia sương não nề rơi. Hay chăng nỗi nhớ qua đời nửa đêm Người ta xa vắng im lìm Mình tôi ngồi với bóng chìm thiên thu Tình sao lặng tựa sương mù Trăm năm gục giữa ngục tù chiêm bao Tình ơi! Tình lặng! Gầy hao! Chợt tôi hư – thực hanh hao một mình.
Ảnh dẹp
Trả lờiXóa