Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2008

VẪN CÒN GIÁNG SINH


Sáng 26.12 Cao Thoại Châu viết trên blog : nghĩ mà thương cho anh bạn làm thơ Nguyễn Miên Thảo "đêm nay không có giáng sinh".Đợi đấy,ngày mai sẽ tặng CTC bài thơ về Giáng sinh còn bữa ni mời đọc thơ Giáng sinh của các nhà thơ bạn bè để hưởng hương vị của ngày Giáng sinh vẫn còn đâu đây...

Cao Thoại Châu

Vọng ngôn đêm Noel

Em loay hoay tìm diêm nhóm lửa
cho tôi giáng sinh vào giữa đời em
mang chân dung của Chúa hài đồng
tôi chọn em làm cây thập tự

Đêm của ngàn năm không ráo lệ
dài hơn tất cả mọi đêm dài
những chuyện tình kể mãi không vơi
có mặt trời soi trên băng giá

Lang thang trong đêm dài thống khổ
nhân loại tật nguyền kiếm chỗ dung thân
bàn tay nào nổi những đường vân
để cuộc đời chỉ toàn mộng ảo

Chúa giáng sinh đi tìm bất tử
tôi tìm em, hình ảnh một con người
em đã xây thành đá trong tôi
niềm hoan lạc và sầu chất ngất

Đoản khúc Noel vật vờ chập choạng
cả loài người hốt hoảng kiếm chân dung
vội vã con tàu rã ra từng mảnh l
là hết đường về lại bên em

Từ đấy chúng ta chia lìa đôi ngả
tôi trốn trong tôi thành con gấu ngủ đông
tôi hát lên đoản khúc giáng sinh buồn
em có thấy lời tôi không thành tiếng

Chúa đã chết được loài người phong thánh
tôi sợ tôi quên tiếng loài người
khi cựa mình thức dậy trong tôi
nhân loại tật nguyền bỏ đi hết cả

Đêm Noel bập bùng ánh lửa
tôi dìu tôi trong tiếng phúc âm buồn
kẻ tật nguyền đi kiếm chân dung
một nửa tôi ở trong em xa lạ
1992

Hoàng Lộc

mùa giáng sinh thứ ba

khi ở tháng mười hai - biết mình đã qua thêm mười hai tháng nhớ
mùa giáng sinh năm nào từng nến trắng đêm xanh ?
Chúa đã lớn khôn sao ta hoài nắng gió
em nhận - dẫu khôn cùng - những khắc khoải tình anh

anh sống vốn lông bông như thằng ngoại đạo
nghĩ giáo điều, kinh điển ấy : trò chơi !

nghĩ nhánh cây hung chim chừa, chẳng đậu
chẳng lẽ trần gian ni lại có mặt Chúa Trời !

từ được yêu em - lắm điều khó tin mà có thật
như đêm ba mươi có thể có trăng rằm
như cuối đời anh chợt đen từng ngọn tóc
hạnh phúc tuyệt vời là khốn khó trần thân

hạnh phúc ngọt ngào của trái tình đắng chát
như môi em khép mỗi nụ hôn đành ?
dẫu là thiên thần, vẫn có những thiên thần vô phúc
em - ta khổ nhiều rồi - sao còn bị đóng đinh ?

mùa giáng sinh thứ ba - anh thành cao đồ của Chúa
tình yêu của Người : tình yêu của em cho
ta có thêm nến hồng, thêm ánh lửa
em sợ gì đêm đông - ngọn bấc ấy mơ hồ !

Chuyện Lạ Về Giáng Sinh

trong lòng anh - Chúa đã giáng sinh rồi
đã mấy tháng, từ trước ngày tháng chạp
những sự lạ - nếu em còn tin được
mời em về thăm Chúa-giữa-lòng-anh !

chuyện, việc - nhiều khi nhan nhản đời quanh
mà mới nghe qua, người ta bảo lạ
như việc Chúa ra đời trong hốc đá
giữa những người chăn và những con cừu…

đừng cho cừu và Chúa phải khác nhau
Chúa của trời - còn cừu kia của đất
hãy mặc cái thanh được gần cái tục
thì chuyện đời chẳng lạ lắm đâu em !

như đời anh rách nát, đó em xem
chừng ấy năm qua mưa dầm nắng dải
càng che dấu càng lòi thêm tệ hại
ấy mà nơi Chúa chọn để ra đời !

có lẽ tình yêu quen cửa nhà trời
ở đó không so bì, đắn đo, tính toán
như gió lành, hương hoa và ánh sáng
Chúa cho mọi người - có kén chọn gì đâu?

mời em về thăm Chúa thử ra sao
qua mấy tháng, kể Chúa tròn trĩnh lắm
nghĩ Đức Mẹ ghé lòng anh quá chậm
sinh trước vài năm, chắc Chúa lớn khôn rồi!

em hãy về ngó Chúa để tin, vui
dẫu đã nghìn lần ngó trên tượng, vẽ
em chớ giật mình : Chúa đâu lạ thế
sao mặt mày cứ giống hệt tình anh !

Võ Công Liêm

Đêm Trắng Giáng Sinh
gửi:nguyễn thi tình (phú cam-huế)

Thèm cái lạnh lên đất nhiệt đới
giữa mùa đông
khoát vai người tình thơm áo mới
chờ tuyết rải vai khô
xuống hình hài vô nhiễm

Ước một bầu trời tuyết trắng
giữa tuyến đường ngược xuôi
đêm chật ních cá hộp
Sàigòn đổ mồ hôi xe nghẹt thở

Mơ làm tình si mê
nhét nụ hôn bẽn lẽn
lên cành nhánh phố phường
rực một mùa lêu bêu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét