Thứ Hai, 8 tháng 12, 2008

CHUYỆN ĐẦU TUẦN -VÉ TÀU TẾT : TRONG HẾT NGOÀI ...VÔ TƯ

Phe vé : ngày nào , tuyến nào cũng ...vô tư


Đó là cái tít trên Báo Tuổi Trẻ sáng hôm nay,thứ hai,8-12-2008.Chẳng cần phải bình luận gì thêm.Từ hơn tháng nay,báo chí tốn quá nhiều giấy mực để đánh động tệ nạn này đã tồn tại nhiều năm qua mỗi dịp Tết về.Và mọi chuyện vẫn không hề thay đổi nếu không nói là trầm trọng hơn,tệ lậu hơn.Nhà văn Sơn Nam lúc sinh thời đã từng nói về việc kẹt tàu xe trong những dịp lễ tết là lẽ...đương nhiên,không nên thắc mắc vì bà con ta ai cũng nhớ về tổ tiên nguồn cội mà kẹt tàu xe là một chứng minh rõ nét nhất về lòng yêu quê cha đất Tổ.Ông già cũng thâm thuý gớm!Cho nên nạn phe vé,tệ tiêu cực ở các nhà ga,bến xe cũng là ...lẽ đương nhiên.Đừng mong cái gọi là văn hoá cách chức,còn văn hoá từ chức thì chờ ...vài thế kỷ nữa chưa chắc đã ăn thua
THƠ NGUYỄN TRUNG KIÊN
ĐÔI DÉP
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng có thể thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Từ lúc ấy sẽ chẳng lìa nữa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống phố bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức nặng đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng chiếc khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc bị chia lìa
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi bước ở một bên phải trái
Như tôi yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét