MẮT LÁ
còn lại vài chiếc lá
khô vàng
đung đưa gió
mai giả từ cành xưa
rơi tản mạn
trải thảm lối đi
lá ôm dấu chân em
ôm chiếc bóng nhỏ
ấp ủ
nồng nàn
lặng lẽ...
những chiếc lá
la đà chạm nỗi đau
vết thương thời gian mưng mũ
mang theo dấu máu
của con tim tình yêu thoi thóp buổi chiều
rơi ...
rơi...
từng giọt lá rơi...rơi...
dưới ánh hoàng hôn nắng quái
rơi trên dấu chân em
chạm vào chiếc bóng cũ ngày ấy
con mắt lá
bỗng dưng
ngấn lệ.
Trich Hát Xẩm Giữa Đêm,Hội Nhà Văn 2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét