Thứ Tư, 22 tháng 10, 2008

THƠ NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO


ĐỐI THOẠI ĐÊM

có đêm em về đậu lên trái tim anh
bằng nỗi niềm con gái
có ngọn nến màu xanh lách tách
buộc đêm

có đêm em về nghiêng nón xuống đình làng cũ nát
tiếng gió vọng về trăm nẻo tha hương
con chim sáo bay đi từ dạo đó
khóc như mùa mưa trái sấu trở trời

hoa gạo thắp lên một bầu trời huyết đỏ
mặt đất sa bằng những trái chướng đơm bông
niềm hy vọng nhen lên từ bùn lầy hương sen tỏa ngát
em đi qua mùa đông khua động gót giầy

giọt đồng hài em tựa vào anh
không gian ngắn dần khoảng cách
đêm cận ngày bằng một vòng tay
tiếng tích tắc đồng hồ điểm giao thời gian chết
em cài áo mình mong manh sương lên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét