Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

TIẾNG CHUÔNG THỜI GIAN - MỘC MIÊN THẢO





@r i ê n g  c h o  m ù a  G i á n g  S i n h

đường dài hun hút vuông cuộc lữ
rảo bước chân về giữa chiều không
mây xõa vai gầy hồn trinh nữ
nhánh thời gian đơm lộc trắng ngần

trên thăm thẳm dốc. thời gian lướt
vượt suối, thác, ghềnh, sông âm u
vượt qua rừng, núi, đồi sương sớm
bên cầu thương dĩ vãng * sa mù

em lướt qua tôi giữa đồng chiều
nghe ngàn tiếng vọng của hoang liêu
vang trong tiềm thức lời thao thiết
xác tuổi thơ vương mảnh khói chiều

ta nhặt mình bên mái rạ vàng
ném trong thăm thẳm tiếng thời gian
nghe trong hơi thở mùa xanh cũ
một dấu chân xưa vọng địa đàng

chợt thấy biếc Xuân không ngoảnh lại
tàn Đông nhón gót bước qua mau
bên tháp thời gian. chuông ngân vọng
nghe thanh âm vụn. vỡ trên đầu

ngồi dưới đông chiều khói xám lên
chuông giáo đường khua bước chân quen
rót hồn thánh nữ âm âm lại
bài thánh ca về vang đọng đêm...


(mmt - 12/2014)

(*) ý thơ thi sĩ Hoài Khanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét