Tháp tùng ông tìm phương huyễn mộng
Thơ giăng bàng bạc ánh sơ huyền
Cõi tình hun hút như thạch động
Trải lòng theo mỗi bước truân chuyên
Thơ giăng bàng bạc ánh sơ huyền
Cõi tình hun hút như thạch động
Trải lòng theo mỗi bước truân chuyên
Cuộc lữ tang bồng đâu đất trích
Càng chạm gian nan càng tài hoa
Tiếng thơ đồng vọng vào xa tít
Cúi đầu nhường mây trắng bay qua
Ông dẫn tôi đi đùa tuế nguyệt
Huyễn mộng đùn chất ngất cỏ non
Giũ sạch bụi quan trường không tiếc
Lại tiếc trăng thu bệnh héo mòn
Thời buổi tâm hồn xơ cứng hóa
Lần bước theo ông cứ giật mình
Cánh thơ như cánh chim bạt gió
Điểm xuyết ánh hồng giữa vô minh
Đêm nay thức trắng cùng Tô Thức
Trăng phương huyễn mộng gối ngang đầu
Càng đọc thơ ông càng ấm ức
“Đời trôi xuôi bờ bến là đâu!?”
NGUYỄN LIÊN CHÂU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét