Người nước tôi là những người hay
hát
Hát theo cánh cò bay khắp tây đông
Bay từ cửa phủ bay ra cánh đồng
Bài ngụ ngôn ấu thơ tôi đã học
Và không đâu trên trái đất này
Nhiều đá vọng phu như nước tôi đã
có
Khi đau khổ không
thèm rơi lệ
Mà rơi vào cõi nhớ muôn năm
Trong tim tôi vạt áo bọc vui buồn
Dăm bơ gạo giữa mùa đông giá
Mẹ chưa về bếp chưa đỏ lửa
Lãng mạn tình nghèo đùm bọc lấy nhau
Người nước tôi da ngà mắt đen
Tóc bồ kết lớn dần theo khăn vấn
Mỗi sợi tóc đều có mùi của biển
Của chiếc ao nhà nuôi đất mấy
ngàn năm
Nước da ngà như tôi đã học
Sạm dần đi trước những âu lo
Muộn phiền với bao nhiêu vất vả
Trên đất này sỏi đá sạm dần theo
Người nước tôi hôm nay khấp khểnh
Như chiếc xe bò trên đường sống
trâu
Da sạm thêm trong ánh sáng chiều
Đường vào thôn gió thổi tung bờ
tóc
Cánh võng trên thềm và mộ chí cha
ông
Điểm nhấn trong tâm hồn con cháu
Mộ tổ tiên là pháo đài sáng trưng
gươm giáo
Thế trận đồ ở cạnh cháu con
8-7-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét