Vàng chi mà ươm nụ
Thành phố như sương
Giăng thốc bụi mờ
Ngày xao xác
Người về qua trăm ngã
Ngã bảy ngã ba
la
đà
ngã chợ
Ngã mù khơi
Chấp chới ta về
Long đong gầy
Ngày trượt dài si mê
Hồn hoang trống bụi mịt mù trú ngụ
Anh là ai
Vàng chi ta ươm nụ
Bởi nhân gian
Là chớp bể cuộc tình
Bởi u sầu
Trên thánh giá đóng đinh
Chúa trời ơi!
Một đời con sám hối
Anh là ai
Cho ngàn lần bối rối
Tình thực đầy, tình mãi đa mang
Yêu thật nhiều
Hồn vẫn đi hoang
Xin cúi xuống
Một đời nhau lận đận
Ngày đi qua
Ngày dài cơn mộng
Áo cơm đè
Hồn mỏng phận long đong
Ngày chấp chới
Người về - qua
thăm thẳm...
VÔ BIÊN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét