Anh viết bài thơ trên bao thuốc lá
Lời muộn mằn khi biết…thương em
Rất nhiều năm cố tình làm khách lạ
Sợ nói ra…hai đứa sẽ buồn!
Thà cứ như là bể là rừng
Để nỗi nhớ liêu xiêu hai đầu cách trở
Có nhiều đêm khi trời
trở gió
Anh lặng thầm gọi khẽ tên em…
Khi biết yêu em, em lại không gần
Bởi cuộc đời đã chia ngăn đôi lứa
Em lớ quớ mang vầng trăng
đi mất
Có nghĩa là…em không thuộc về anh !
Anh quẩn quanh với mớ thơ tình
Để tận khuya đấm ngực mình tự hỏi:
-Sao không chờ anh? Sao em quá vội?
Thả nỗi sầu Kim Trọng xuống tim anh!
Kiều đã đi với
giấc mộng lành
Anh nuốt vội miếng Thu nơi cố xứ
Thôi em nhí! Tình thơ này nghiêng ngửa
Thì sá gì cơm áo kiếp phù sinh…
Trần Dzạ Lữ
( SàiGòn .1.11.2012)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét