NỔI NHỚ LÀ NHỮNG CON SÓNG BẠC
Những
buồn phiền và lạc thú
Hỡi
con sóng thời gian
Xòa
vào tôi như đê vỡ, giông tố, tia chớp
trên
nền trời đêm
Tình
yêu là ngọn sóng
Ngọn
sóng ồ biển khơi
Con
thuyền nào đứng đợi
Ngàn
năm vẫn chuyển đá vàng
Tôi
bước đi giữa buổi chiều về phía gió
gió
và gió
sóng
và sóng
Tình
yêu mãi đi tìm
lẫn
khuất chân mây
Tôi
bước đi hoàng hôn đã tắt
bóng
đêm và những vì sao
Tình
yêu đồng lõa đêm đen
và
níu giữ mặt trời
Tôi
bước đi bình minh vừa ló
Ánh
sáng bào mòn sự cô độc
Tiếng
chim thảng thốt báo hiệu một ngày
một
ngày tràn vỡ
một
ngày mà nổi nhớ xô ùa vào những con sóng bạc
Tôi
đứng lại dưới mặt trời
nghe
một ngày lầm lỡ...
Cố
Quận, chiều 12/4/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét