GỞI NGƯỜI Ở HUẾ
Mùa này gió lạnh buốt sông Hương
Run run tê cóng nhịp Tràng Tiền
Chiều mưa phố Huế người thưa thớt
Thương Bạc đìu hiu, nép con thuyền
Đan kín màn mưa sợi sắc không
Huế buồn chi lạ, tím khung trời
Đôi khi lạc lõng trong lòng Huế
Giận Huế mà thương suốt một đời
Một thuở qua rồi áo thư sinh
Bóng câu cửa sổ, giấc mơ đời
Nam Kha bừng tỉnh nhìn hư ảo
Danh lợi phù vân như mây trôi
Áo trắng nữ sinh em bỏ quên
Bên bờ sông lạnh trắng chơi vơi
Trăm nỗi đoạn trường từ xa Huế
Cố giữ nụ cười dẫu đắng môi
Chắc Huế chiều nay mưa như say
Mưa xiêu thành cổ, dạt oan hồn
Kim Long, Vỹ Dạ buồn da diết
Lữ thứ, quê nhà một niềm đau.
HƯƠNG NGỌC ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét