Khi tôi nhắm mắt lại
Rất đơn giản
Tôi không còn thấy tôi
Cách biệt với chung quanh
Mọi biên giới đều không còn
Không còn lớp da
Không còn đường nét
Tôi như tan ra
Tôi như hoà mình
Trong trời đất
Trong trùng khơi bao la
Khi tôi bịt kín hai tai
Rất đơn giản
Tôi không còn thấy tôi cách biệt
Không còn mọi biên giới
Tôi hoà mình trong đám cỏ rừng cây
Tôi nghe trong tôi
Tiếng côn trùng ca hát
Tiếng ve ồn ào liên miên mùa hạ
Khi tôi dùng huệ nhãn
Chớ không phải xúc giác
Tôi cảm được
Tất cả đều mềm
Tất cả đều lỏng
Tất cả đều trong
Thân tôi trong suốt
Mềm lỏng
Tan biến
Trong không
Ôi,
Trong tôi có cả bầu trời
Trong tôi có cả biển khơi bao la
Trong tôi có cả
Vũ trụ
Mặt trời
Mặt trăng
Và vô số ngân hà
Ôi
Tôi đã hiểu vì sao
Phải thường nhắm mắt
Tôi nhắm mắt đây
Tôi nhắm mắt đây !
Trương Thìn
Tặng Thái Kim
Lan
26-3-2008
26-3-2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét