Vệt chiều xuyên đầu cành lá
Hoàng hôn thả nắng lụa là
Len giữa dòng sông mộng mị
Rụng rơi một chút... ta bà.
Anh đến...rồi đi...trong ta
Trở trăn trăm nghìn con sóng
Lung linh mưa rớt giữa lòng
Có gì...
như là...
hư không...
Thu về dưới đáy mắt trong
Vàng rơi mênh mông lá rũ
Đêm qua giấc mơ không ngủ
Níu hồn tìm bóng lang thang.
Hoàng hôn thả nắng lụa là
Len giữa dòng sông mộng mị
Rụng rơi một chút... ta bà.
Anh đến...rồi đi...trong ta
Trở trăn trăm nghìn con sóng
Lung linh mưa rớt giữa lòng
Có gì...
như là...
hư không...
Thu về dưới đáy mắt trong
Vàng rơi mênh mông lá rũ
Đêm qua giấc mơ không ngủ
Níu hồn tìm bóng lang thang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét