Có một chút gì đó như hoang tưởng
Có mùi hương từ màu trắng vô thanh
Người mặc áo đen đi vào bóng tối
Một vầng trăng khập khễnh giữa mùa thu
Ta chay mặn bất thường trong bàn rượu
Bạn bè xưa nghi ngại dấu điên khùng
Buồn ẩn mặt trong ly chiều cô quạnh
Bước chân em dẫm đạp bụi phương nào
Đêm hoàng cung, hồn ma cung nữ dậy
Tung tin đồn ta thương nhớ em
Vòng Thành Nội ta qua đường phố đó
Cổng nhà em, một mình ta ngẩn ngơ
Nợ cơm áo làm ta thành đạo sĩ
Ngồi trong lò lửa nấu đời đau
Em đâu biết máu ta vừa chảy ngược
Kiếp nào xưa chúng mình của nhau
Áo câm nín ta mặc tình đơn độc
Nụ hôn đầu xin gửi lại môi sau
Em thánh thiện, nhớ dùm ta vẫn đợi
Ta vẫn chờ giữa hỗn loạn trần gian.
Có mùi hương từ màu trắng vô thanh
Người mặc áo đen đi vào bóng tối
Một vầng trăng khập khễnh giữa mùa thu
Ta chay mặn bất thường trong bàn rượu
Bạn bè xưa nghi ngại dấu điên khùng
Buồn ẩn mặt trong ly chiều cô quạnh
Bước chân em dẫm đạp bụi phương nào
Đêm hoàng cung, hồn ma cung nữ dậy
Tung tin đồn ta thương nhớ em
Vòng Thành Nội ta qua đường phố đó
Cổng nhà em, một mình ta ngẩn ngơ
Nợ cơm áo làm ta thành đạo sĩ
Ngồi trong lò lửa nấu đời đau
Em đâu biết máu ta vừa chảy ngược
Kiếp nào xưa chúng mình của nhau
Áo câm nín ta mặc tình đơn độc
Nụ hôn đầu xin gửi lại môi sau
Em thánh thiện, nhớ dùm ta vẫn đợi
Ta vẫn chờ giữa hỗn loạn trần gian.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét