Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012

THẾ RỒI MỘT BUỔI CHIỀU VÀNG - VÕ CÔNG LIÊM

gió ngả nghiêng sầu vạn đợi
mưa gọi nguồn lau lách
khoát áo khinh cừu
một buổi chiều vàng
non
đứng đợi khóc sâu miền quá khứ
sông
phôi pha chảy siết không ngừng truông
ôm trọn gói một tinh cầu lơ lửng
rừng xa mây đợi mãi cuối chân trời
đêm
khổ nhục kế
ngày
thôi miên mê
thế rồi
tình lận đận quan san mờ dục vọng
gió quay cuồng thổi vội giấc cung thương
chảy quằn quèo lên ngọn khói chết đam mê say
lửa cháy
tình ta thêm mộng mị
đoá quỳnh
nở vội đêm đen sôi
sông khóc những lúc bất chợt ướt đẫm tóc mây mờ
thổi vô bờ điạ ngục
trần thế chết khi mô

sách trắng trang thư phục vị niệm kinh chầu
chấp nhất đói vọng cổ sinh tăng tiết
áo ngũ thư am thục lúa lốc mòn cánh quạ
song hệ dẫn vãn mộ khúc tiêu tương hà chí dị
ta một hoàng hôn trở giấc
em bóng nguyệt đã qua rồi …


Võ Công Liêm
(ca.ab. 6/2012)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét