Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2012

THƠ VIẾT NHƯNG LÒNG KHÔNG PHỤC - HOÀNG LỘC

em thuở ấy em rất là con gái
có điều chi thì chín vẫn cho mười
em mới đó đã là em thiếu phụ
tội con thuyền phải lạnh ở xa xuôi

ôi quá chán (yêu em mà phát chán)
gió thu đông đã thổi lọt xuân hè
em đếch biết yêu thương (còn làm loạn)
để trái sầu tứ hướng rụng lia chia

ta nho nhã bỗng chửi thề khí phách
thân dật dờ nương náu cõi tình xưa
những chiu chắt cuối đời ta mất sạch
em (với chồng em) chặt cánh tay thơ

vẫn lớn lối ta trăm lần bất bại
mà phù vân vừa rã đám bên trời
em ngang bướng từ thuở còn con gái
khi trở thành thiếu phụ cũng trời ơi

em có dám đưa ta về chín suối
để cam tâm nuôi con cái nhà người ?

9-6-2012

HL

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét