Thứ Hai, 4 tháng 7, 2011

ĐẦU BẠC NĂN NỈ ĐẦU XANH - HOÀNG LỘC




đầu bạc năn nỉ đầu xanh :
– ơi em đừng giận chi anh !
đầu xanh hầm hè đầu bạc :
– thôi ông chớ nhắc chuyện tình !

đầu xanh chẳng cần năn nỉ
đầu bạc dám ngồi làm thinh
phút giây nào ra thế kỷ
trong nhau chừng được dỗ dành ?

đôi lòng chênh chao hạnh phúc
đầu xanh nín rồi ?
đầu bạc khóc !



HL

1 nhận xét:

  1. CẦU HÔN
    (viết cho một người bạn già vừa lấy vợ)
    Thưa em! Mời em ngồi
    Chiều đi,chiều chưa tối
    Đừng đan tay bối rối
    Ngồi đi,xin hãy ngồi!
    Có cần quỳ không em?
    Thôi, người ngồi kẻ đứng
    (Để còn phải trông chừng
    Đứa cháu đi chưa vững)
    Em có đi cùng tôi?
    Đến cùng trời cuối đất.
    Lời nói tôi rất thật
    Xin em đừng hoang mang.
    Nghĩa là rất đàng hoàng.
    (như com lê cà vạt.)
    Nền trời xanh trong vắt
    Sẽ ghi dấu lời tôi
    Lời mở trên đôi môi,
    Từ trái tim nóng bỏng,
    Tình tôi cao lồng lộng.
    Sẽ ấp ủ tình em!.
    Sẽ là rất êm đềm.
    Như nắng chiều trên cỏ
    (hãy kệ con bò nhỏ,
    Đang gặm cỏ sau lưng)
    Ngày ấy ta đã từng.
    Yêu,và yêu say đắm.
    Rồi ta xa vạn dặm.
    Không còn là của nhau.
    Hơn ba mươi năm sau.
    Ơn trời, ta gặp lại.
    Em đã là bà ngoại.
    Tôi,cháu nội một đàn
    Vợ thân yêu đã mất
    Chồng em cũng không còn.
    Tình cũ vẫn sắt son.
    Em gật đầu đi nhé!
    Tuổi tôi không còn trẻ.
    Để nói chuyện lăng nhăng.
    (như chuyện nhổ cái răng,
    Ít lâu sau mọc lại)
    Sẽ yêu hoài ,yêu mãi.
    Yêu đến lúc tàn hơi.
    (Dù ta đã sáu mươi)
    Và yêu mãi không thôi.
    (Dù tóc ta đã bạc.)
    Hương tình ta thơm ngát
    Quyện đến tận mây xanh.
    Nghĩa là rất chân thành.
    Em gật đầu đi nhé!.
    Sao em nhìn tôi thế?
    Đúng rồi,cười đi em!
    TỊNH VIÊN

    Trả lờiXóa