mi sầu thôi khép đi em
hồn anh rộng đã trăm miền không gian
ngày vơi cửa trống thu tàn
lá thưa cành nặng cây dàn quạnh hiu
lối đi vừa chớm tiêu điều
màu nghiên bóng nhỏ ngày xiêu cột dài
phố chiều gió vọng bàn tay
ru anh về với đôi ngày lãng quên.
TDT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét