CAO QUẢNG VĂN
quê hương và nỗi nhớ...
Nhà thơ Cao Quảng Văn sinh năm 1947
tại Thừa Thiên Huế
Cựu phó chủ tịch hội sinh viên sáng tác trực thuộc Tổng hội sinh viên Sài Gòn
(1966-1967)
Hiện sống tại Sài Gòn
Tác phẩm đã xuất bản:
Ngày Lên Với Mặt Trời (thơ, 1968)
Thầm Lặng Màu Xanh (thơ, 1996)
Thơ Cao Quảng Văn đầy ắp tình tự quê hương,thân phận mà vẫn lạc quan yêu đời .Nhưng hơn hết trữ tình là nét đặc trưng bàng bạc trong thơ ông
Tác phẩm đã xuất bản:
Ngày Lên Với Mặt Trời (thơ, 1968)
Thầm Lặng Màu Xanh (thơ, 1996)
Thơ Cao Quảng Văn đầy ắp tình tự quê hương,thân phận mà vẫn lạc quan yêu đời .Nhưng hơn hết trữ tình là nét đặc trưng bàng bạc trong thơ ông
VỀ VUI ĐÊM NAY
Ai đi trong tình yêu
ai về trong nỗi chết
hai mươi năm một tiếng kêu chiều
trái tim buồn rầu ứa lệ
Lửa cháy trên đầu ngọn diêm
đêm tình xanh nức nở
chiến chinh dài vàng tuổi em tôi
cuộc đời lo sợ.
Em ơi chiều nay gió về trên sông
bồi hồi từng cơn lá rụng
mình anh lang thang trên đường vắng
mơ hoài một tiếng sơn ca
trên những chiến trường đỏ lửa
mơ hoài một tiếng trẻ thơ reo vui
một sớm mai bếp hồng thân ái
Hai mươi năm lỡ khóc lỡ cười
buồn vui-âu lo-hờ hững
anh vẫn mong hoài một sớm xuân vui
giữa những ngày âm u bão rớt
tiêu điều
Anh đi trong hiu hắt
Mơ về trong bao la
Mùa xuân lên tiếng hát
giữa ngày đông nở hoa
hội nhân gian nước mắt chan hòa
trên những tro tàn vữa vụn
đã qua rồi:bóng tối đã trôi xa…
Ai đi trong tình yêu
Ai về trong nỗi chết
Hai mươi năm một tiếng kêu chiều
những muộn phiền làm sao nói hết
trong hơi thở ai nỗi buồn thống thiết
đất âm u vọng tiếng thầm thì…
Em ơi,trên mặt đất cháy đen
nỗi hoài vọng nào cay đắng
tiếng chim vui réo gọi đầu làng
ôi ngày xa vắng
ngày đã về đâu
Mưa rơi-còn đó-mưa rơi
lạnh lùng tối ám
bước chân anh-từng bước bơ vơ
nhớ thương em-xót xa từng phút từng giờ
ôi bom đạn đã làm tan nát tất cả
đêm tối đó cho ước mơ mòn mỏi
quê hương mai,em hỡi,biết bao giờ…
Ai về vui đêm nay
Cho ngày mai mở cửa
bếp hồng nao nao môi cười rạng rỡ
hát tin yêu thắp sáng trái tim đời
Em nhé về vui đêm nay
Bên yêu thương bếp hồng rực lửa
Ta yêu quê ta,tiếng hát rạng ngời
Mơ quê hương mai,ta hát tuyệt vời…
ai về trong nỗi chết
hai mươi năm một tiếng kêu chiều
trái tim buồn rầu ứa lệ
Lửa cháy trên đầu ngọn diêm
đêm tình xanh nức nở
chiến chinh dài vàng tuổi em tôi
cuộc đời lo sợ.
Em ơi chiều nay gió về trên sông
bồi hồi từng cơn lá rụng
mình anh lang thang trên đường vắng
mơ hoài một tiếng sơn ca
trên những chiến trường đỏ lửa
mơ hoài một tiếng trẻ thơ reo vui
một sớm mai bếp hồng thân ái
Hai mươi năm lỡ khóc lỡ cười
buồn vui-âu lo-hờ hững
anh vẫn mong hoài một sớm xuân vui
giữa những ngày âm u bão rớt
tiêu điều
Anh đi trong hiu hắt
Mơ về trong bao la
Mùa xuân lên tiếng hát
giữa ngày đông nở hoa
hội nhân gian nước mắt chan hòa
trên những tro tàn vữa vụn
đã qua rồi:bóng tối đã trôi xa…
Ai đi trong tình yêu
Ai về trong nỗi chết
Hai mươi năm một tiếng kêu chiều
những muộn phiền làm sao nói hết
trong hơi thở ai nỗi buồn thống thiết
đất âm u vọng tiếng thầm thì…
Em ơi,trên mặt đất cháy đen
nỗi hoài vọng nào cay đắng
tiếng chim vui réo gọi đầu làng
ôi ngày xa vắng
ngày đã về đâu
Mưa rơi-còn đó-mưa rơi
lạnh lùng tối ám
bước chân anh-từng bước bơ vơ
nhớ thương em-xót xa từng phút từng giờ
ôi bom đạn đã làm tan nát tất cả
đêm tối đó cho ước mơ mòn mỏi
quê hương mai,em hỡi,biết bao giờ…
Ai về vui đêm nay
Cho ngày mai mở cửa
bếp hồng nao nao môi cười rạng rỡ
hát tin yêu thắp sáng trái tim đời
Em nhé về vui đêm nay
Bên yêu thương bếp hồng rực lửa
Ta yêu quê ta,tiếng hát rạng ngời
Mơ quê hương mai,ta hát tuyệt vời…
Trình Bầy,1971
THƠ VIẾT TRÊN DÒNG HƯƠNG GIANG
Đường lặng chờ nghe nhịp guốc xưa
Nắng phai chiều trở lạnh bao giờ
Đôi bờ tím biếc như viền mộng
Ai hẹn ai chờ ai tiễn đưa ?
TRĂNG CHIỀU MỒNG TÁM
Nắng phai chiều trở lạnh bao giờ
Đôi bờ tím biếc như viền mộng
Ai hẹn ai chờ ai tiễn đưa ?
TRĂNG CHIỀU MỒNG TÁM
Một nửa vầng trăng sáng
Một nửa vầng trăng xanh
Giữa đất trời vô tận
Vầng trăng chẳng một mình!
TRỜI KHÔNG MÂY TRẮNG
Một nửa vầng trăng xanh
Giữa đất trời vô tận
Vầng trăng chẳng một mình!
TRỜI KHÔNG MÂY TRẮNG
Tim ơi đừng cay đắng
Cho lệ rơi ngậm ngùi
Một ngày không mây trắng
Dài hơn cả một đời…
TẶNG PHẨM
Cho lệ rơi ngậm ngùi
Một ngày không mây trắng
Dài hơn cả một đời…
TẶNG PHẨM
Em tặng anh vầng trăng rằm hạnh phúc
Ngày hân hoan chim và lá reo ca
Tóc ngời xanh nhựa lên cành lộc biếc
Hoa rộn vàng cùng năm tháng tình ta…
MÙA NẮNG ẤM
Ngày hân hoan chim và lá reo ca
Tóc ngời xanh nhựa lên cành lộc biếc
Hoa rộn vàng cùng năm tháng tình ta…
MÙA NẮNG ẤM
Ngập ngừng xa đưa lời gió
Bước chân qua phố ngại ngần
Màu cứ run hoài phiến lá
Em có nghe mùa phân vân?
Bước chân qua phố ngại ngần
Màu cứ run hoài phiến lá
Em có nghe mùa phân vân?
TRÔNG MÂY VIỄN XỨ
Vọng cố hương hề thiên nhất phương
Vọng cố hương hề thiên nhất phương
( Thân tặng những người con của Huế xa quê)
Mây nổi ngang trời
Mây viễn xứ
Gió dìu Xuân lại
bến chiều qua
Bềnh bồng xanh mãi
bao niềm nhớ !
Huế ở trong lòng
người phương xa…
Mây nổi ngang trời
Mây viễn xứ
Gió dìu Xuân lại
bến chiều qua
Bềnh bồng xanh mãi
bao niềm nhớ !
Huế ở trong lòng
người phương xa…
HUẾ CHÚT NIỀM RIÊNG
Trong biếc êm đềm dòng Hương xa khơi
Ngự Bình xanh hiu quạnh ngóng phương trời
Mây cứ trắng, chưa bao giờ trắng thế
Tiếng chuông chùa Thiên Mụ vọng hồn tôi.
Phố rộn rã, mà sớm chiều yên ả?
Những con đường u tịch bóng thời gian
Thông vẫn hát trên núi đồi Vọng Cảnh?
Hồ Tịnh Tâm sen có nở mênh mang?
Huế vẫn Huế - có chút gì lặng lẽ
Chút niềm riêng khi nắng ửng sương tan
Thành quách đứng, màu đất rêu vạn cổ
Câu thơ xưa, cung điện cũ mơ màng.
Về với Huế mà nghe lòng thương Huế
Mang mang sầu An Cựu với Kim Long
Tiếng ai hát bâng khuâng chiều Vĩ Dạ
Mai xa rồi, ai biết nhớ hay không ?
1966
Trong biếc êm đềm dòng Hương xa khơi
Ngự Bình xanh hiu quạnh ngóng phương trời
Mây cứ trắng, chưa bao giờ trắng thế
Tiếng chuông chùa Thiên Mụ vọng hồn tôi.
Phố rộn rã, mà sớm chiều yên ả?
Những con đường u tịch bóng thời gian
Thông vẫn hát trên núi đồi Vọng Cảnh?
Hồ Tịnh Tâm sen có nở mênh mang?
Huế vẫn Huế - có chút gì lặng lẽ
Chút niềm riêng khi nắng ửng sương tan
Thành quách đứng, màu đất rêu vạn cổ
Câu thơ xưa, cung điện cũ mơ màng.
Về với Huế mà nghe lòng thương Huế
Mang mang sầu An Cựu với Kim Long
Tiếng ai hát bâng khuâng chiều Vĩ Dạ
Mai xa rồi, ai biết nhớ hay không ?
1966
HÃY GIỮ GIÙM ANH
Nước cứ trôi qua cầu – lửng lơ
Mây vẫn bay
Trên đầu vu vơ
Người bên nhau
mà không một lời
Một ngày
không còn Thơ
trên đời ?
Không còn lung linh
Còn đâu mơ màng
Mai sớm trưa chiều rồi đêm dần sang
Một ngày đi qua
Một ngày lại tới
Người bước trên đường - không âm vang
Sao ở trên trời hay trong mắt nâu
Người có khi nào nhìn sâu mắt nhau
Đời chậm hay mau thời gian vẫn thế?
Trang sách tình yêu, chữ có nhiệm màu?
Hãy giữ giùm anh
Thơ Chưa Nên Dòng
Cho năm tháng này còn xanh mắt trong
Anh vẫn thầm mơ
Ngày luôn tươi nắng
Cho hương thời gian còn mãi trong lòng…
( thơ viết cho ngày thơ…)
QUÀ CHO EM
Tình anh cho em
Nước cứ trôi qua cầu – lửng lơ
Mây vẫn bay
Trên đầu vu vơ
Người bên nhau
mà không một lời
Một ngày
không còn Thơ
trên đời ?
Không còn lung linh
Còn đâu mơ màng
Mai sớm trưa chiều rồi đêm dần sang
Một ngày đi qua
Một ngày lại tới
Người bước trên đường - không âm vang
Sao ở trên trời hay trong mắt nâu
Người có khi nào nhìn sâu mắt nhau
Đời chậm hay mau thời gian vẫn thế?
Trang sách tình yêu, chữ có nhiệm màu?
Hãy giữ giùm anh
Thơ Chưa Nên Dòng
Cho năm tháng này còn xanh mắt trong
Anh vẫn thầm mơ
Ngày luôn tươi nắng
Cho hương thời gian còn mãi trong lòng…
( thơ viết cho ngày thơ…)
QUÀ CHO EM
Tình anh cho em
Ngày nào cũng thế
Đâu chỉ một ngày mười bốn tháng hai!
Quà cho em:
Năm rộng tháng dài
Là trái tim khô trơ anh gởi
Em nhận?
Em có chờ ?
Cho một ngày
Bỗng hóa trăm năm...
Hỡi Tình Yêu
Sao yêu người quá đỗi!
Trái đất vẫn quay dù mệt mõi
Năm tháng lặng thầm...
NHẠT NẮNG BÊN CẦU
Tặng nhà thơ Hoài Khanh
Mênh mang chiều chảy về đâu
Ngày run bóng xế bên cầu lá rơi
Cánh chim khuất nẻo xa rồi
Người mang theo cả ngậm ngùi trời mây
Gió về đâu lạnh bến đầy
Bèo trôi hờ hững đêm ngày nước xuôi
Tim đau từ thuở yêu người
Hồn đau mấy thuở môi cười mà đau
Mang đi xa mãi về đâu
Chiều nay
Nắng nhạt
Bên cầu mình tôi…
TÌM NHAU
Ta tìm ta giữa mây bay
Ta tìm em cuối một ngày nắng xa
Cuộc tình nào chẳng phôi pha
Bước chân nào sẽ la đà khói sương
Trao nhau một đóa vô thường
Rồi ra mộng có hão huyền mai sau?
Qua cầu mây nổi tìm nhau
Quắt quay dâu bể tóc nhàu lại xanh
Nụ cười ánh mắt thủy thanh
Dìu nhau đi suốt
Thác ghềnh nhân gian…
NHẠT NẮNG BÊN CẦU
Tặng nhà thơ Hoài Khanh
Mênh mang chiều chảy về đâu
Ngày run bóng xế bên cầu lá rơi
Cánh chim khuất nẻo xa rồi
Người mang theo cả ngậm ngùi trời mây
Gió về đâu lạnh bến đầy
Bèo trôi hờ hững đêm ngày nước xuôi
Tim đau từ thuở yêu người
Hồn đau mấy thuở môi cười mà đau
Mang đi xa mãi về đâu
Chiều nay
Nắng nhạt
Bên cầu mình tôi…
TÌM NHAU
Ta tìm ta giữa mây bay
Ta tìm em cuối một ngày nắng xa
Cuộc tình nào chẳng phôi pha
Bước chân nào sẽ la đà khói sương
Trao nhau một đóa vô thường
Rồi ra mộng có hão huyền mai sau?
Qua cầu mây nổi tìm nhau
Quắt quay dâu bể tóc nhàu lại xanh
Nụ cười ánh mắt thủy thanh
Dìu nhau đi suốt
Thác ghềnh nhân gian…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét