Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2009

NGÀY CUỐI TUẦN CÓ MỘT NIỀM VUI

có một niềm vui ...

Nhiều khi trong cuộc sống chỉ một tích tắc nỗi buồn chuyển thành niềm vui và ngược lại.Ngày cuối tuần của tuần lễ nửa đầu tháng tư,tôi rơi vào trạng thái hạnh phúc đó.Niềm vui đến qua dòng tin nhắn ngắn ngủi,dĩ nhiên tôi đã chờ đợi nó như người khát chờ nước...và nó đã đến sáng nay.Xin cho tôi được giữ niềm vui đó cho riêng mình.Tôi chợt nhận ra một điều rất bình thưòng : hạnh phúc là khi ta giữ được tâm hồn trong sáng và lòng thanh thản.Mượn bài thơ của nhà thơ Kim Tuấn gửi một niềm vui

KIM TUẤN

NỤ HOA VÀNG NGÀY XUÂN

Anh cho em mùa xuân
nụ hoa vàng mới nở

chiều đông nào nhung nhớ
đường lao xao lá đầy
chân bước mòn vỉa phố
mắt buồn vin ngọn cây

Anh cho em mùa xuân
mùa xuân này tất cả
lộc non vừa trẩy lá
thơ còn thương cõi đời
con chim mừng ríu rít
vui khói chiều chơi vơi

Đất mẹ gầy có lúa
đồng ta xanh mấy mùa
con trâu từ đồng cỏ
giục mõ về rộn khua
Ngoài đê diều thẳng cánh
trong xóm vang chuông chùa
chiều in vào bóng núi
câu hát hò vẳng đưa

Tóc mẹ già mây bạc
trăng chờ trong liếp dừa
con sông dài mấy nhánh
cát trắng bờ quê xưa...

Anh cho em mùa xuân
bàn tay thơm sữa ngọt
dải đất hiền chim hót
người yêu nhau trọn đời
mái nhà ai mới lợp
trẻ đùa vui nơi nơi...
hết buồn mưa phố nhỏ
hẹn cho nhau cuộc đời

Khi hoa vàng sắp nở
trời sắp sang mùa xuân
anh cho em tất cả
tình yêu non nước này
bài thơ còn xao xuyến
nắng vàng trên ngọn cây...
1961

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét