Thứ Ba, 5 tháng 10, 2010

BÃO LÒNG - HOÀNG THỊ THIỀU ANH


Thả những bước thâm trầm trên vĩa phố
Bàn chân trần mài mòn những vết nhớ ngày qua
Anh ra đi không một lần trả ơn khoảng ký ừc thừa thải
Thời gian trở thành ngõ vắng dìu nỗi đau đến cuộc đời

Ai bão em xem anh như thòng lọng tình trần
Đuổi những ước mơ viễn vông theo tiếng cười dĩ vảng
Dính sát người mảnh lụa sáng ngời hồn phiêu diêu
Ôm ấp lời ái ân vùi sâu trong những viên đá xám tiêu điều

Giọt nước mắt em rơi rụng liêu xiêu nham nhở
Hơi thở xanh xao nhuộm tim bơ phờ
Đóa môi hờ hửng ngậm những chiếc lá vàng rơi
Mê miết thả chơi vơi nụ tình hắt hiu bé bỏng

Người ăn xin khua đôi nạng gỗ
Âm thanh khô khốc xé toang suy nghĩ vật vờ
Lồng ngực tươm tướp màu tro xơ vữa
Nắng hoang liêu cháy một trời lồng lộng

Bão trong tim em
Bão trong tim anh
Bão giữa tim người
HTTA

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét