Xuân về lại nợ tình anh
Tôi còn mắc nợ một vành trăng khuya
Trăng khuya thao thức kia kìa
Trăm thương, ngàn nhớ, chia lìa phôi pha
Tình xưa dẫu có mặn mà
Ngày xuân chẳng được, tuổi già kể chi
Kể từ độ ấy ra đi
Tin tức biền biệt xuân thì đã qua
Ngỡ rằng tình đã chia xa
Xuân đi, xuân đến, biệt xa tháng ngày
Thì thôi chôn chặt kiếp này
Ân tình năm cũ tháng ngày ai trao
Thôi thì hẹn lại xuân sau
Tôi xin trả nợ núi sâu ân tình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét