Quê nhà của ai mà tôi đau đáu
Từ lâu những cánh hoa vàng mùa xuân
đã chở hết về trời
Tôi đi tìm trong kí ức
Bên những luống hoa cây bông còn sót lại
Giữa vạc cỏ nhớ nhung, hứng trái khế rụng
ngọt ngào
Trong khu vườn hiu quạnh
tiếng hót của loài chim cô đơn
Chạm vào đôi gàu nước
vang vang nỗi nhớ mênh mông tưới tắm vun trồng
Đất quyện phù sa
Lòng người trong trẻo
Bốn mùa hoa, bốn mùa nở đoá
Gánh chợ Xuân
rải sắc những con đường…
Quê nhà của ai mà tôi nhớ mong
rộn ràng khi về biển cả
Con đường qua như quen như lạ
Sông chảy về đâu sóng giữa hồn người
Tôi về tìm tôi, vườn trong nỗi nhớ
Tít tắp hoa vàng ảo ảnh
Quê nhà người xưa chẻ chia trăm nhánh
Nấm mọc đầy hồn xao xác miên man . . .
Mỹ Khê, Sơn Trà, những ngày cuối năm 2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét