Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

TRÊN NHỮNG RÊU PHONG ĐƯỜNG THÀNH NỘI - CAO THOẠI CHÂU


Tặng Nguyên Quân / Lê Vĩnh Thái
*
Tôi về không phải một ngày mưa
Trời tránh cho tôi cái buồn kinh khiếp ấy
Mưa không phải từ trời rơi xuống
Mưa từ lòng đất chui lên!
Con mắt nhìn thôi chưa đủ
Còn phải dài thêm một chút đuôi
Truyện cổ tích không ngừng khi hết kể
Xao xuyến âm vang như để nuôi đời
Tôi đã về dáng đi rón rén
Sợ đụng vào quá khứ
Cả một thành phố tiềm ẩn bên trong
Mấy trăm năm ngổn ngang tâm sự
Kẻ lạ về không ai trông đợi
Đôi mắt nào cũng giống một câu thơ
Đêm sông có sẵn câu hò
Làm quà tặng cho người khác xứ
Về, tôi nghe tiếng thầm thì quá khứ
Những quân vương hoàng đế đâu rồi
Vua đa tình vua làm thi sĩ
Đường Nội Thành mỗi viên đá mỗi rêu phong
Dấu chân người còn in rất rõ
Và dấu chân thơm là chân Công chúa
Lá ngọc cành vàng đi mở giang sơn
Để hôm nay tôi trở lại đi tìm
Hồn cứ ngẩn ngơ trước dòng đời bão lũ

26-9-2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét