Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2011

XUÂN CA BUỒN - PHAN LỆ DUNG


Rồi anh sẽ quên tôi
Tôi buồn
chân không muốn bước
Đường làng chiều ba mươi ít người qua lại.
Đâu đó, vài tiếng cười trẻ con
ngấp nghé sau mái ngói
Mấy con nộm mắt xanh môi đỏ
treo lủng lẳng
Người đàn ông mặc áo dài đen
cầm nhang khấn vái trước mâm cơm
có đầy thịt cá, hoa quả, cháo thánh hột nổ, giấy tiền vàng bạc
Lúc này,
tôi đang đứng giữa đường nhìn vào nhà người ta
Trẻ con trố mắt nhìn tôi người xa lạ
Người lớn bĩu môi rồi quay đi
Tôi lấy khăn che mặt và khóc
Bài hát xuân ca
rơi lác đác bên sông.

Rồi anh sẽ quên tôi
Như đứa trẻ
có đôi mắt đầy rơm và chim sẻ
một sớm mai
bỏ quên cánh đồng
Như con giun ngoi đầu lên mặt đất
nhảy múa
quên cuộc tình bùn đất.

Rồi anh sẽ không còn nhớ
Bữa về làng
con đường quanh co
lời hẹn hò rơi lả tả

Tôi rã rời,
hái ngọn lá non
nhai,
nhai ngấu nghiến
Bài hát xuân ca
sao lúc này thấy buồn

PHAN LỆ DUNG


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét