Khó ri,
mà anh bắt em phải tính...
Tay em trắng ngả xanh, không hơi ấm
Lạnh thì dư
Em vỡ òa tình cờ ngày gặp lại,
Thảng thốt...
Anh mặc nhiên nhìn
mà em thì khắc khoải, bão dông
Cây bút tặng em sinh nhật nọ,
Gạch đầu dòng những yêu dấu khó phai
Chừ vẫn đó, lặng yên trong khe tủ...
Vỏ chưa mờ
màu tím một thời,
mà răng
em không thể
Vẽ trái tim liền nét thuở ngày xưa?
NGUYỄN Y ANH
lúc rất buồn...2011
mà anh bắt em phải tính...
Tay em trắng ngả xanh, không hơi ấm
Lạnh thì dư
Em vỡ òa tình cờ ngày gặp lại,
Thảng thốt...
Anh mặc nhiên nhìn
mà em thì khắc khoải, bão dông
Cây bút tặng em sinh nhật nọ,
Gạch đầu dòng những yêu dấu khó phai
Chừ vẫn đó, lặng yên trong khe tủ...
Vỏ chưa mờ
màu tím một thời,
mà răng
em không thể
Vẽ trái tim liền nét thuở ngày xưa?
NGUYỄN Y ANH
lúc rất buồn...2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét